VÕ VĂN KIỆT, KẺ ÁC
GẶP THỜI.
TRƯƠNG MINH
HÒA.
" Chừng nào thằng ngốc
làm vua.
Thế gian cạo trọc, thầy chùa
để râu."
Hay
là:
" Năm đồng đổi lấy năm xu.
Thằng khôn đi học, thầy ngu
dạy đời".
Đó là những câu
được coi là sấm, truyền bá rộng rải trong dân
chúng để" phản ánh" trung thực một thời
đại" cực kỳ" đen tối của đất
nước, sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, khi kẻ chiến thắng
toàn là thứ ngu, dốt, ngáo....nhưng tham, gian, ác, thủ
đoạn thì quá dư thừa để đưa toàn nước Việt
Nam tiến nhanh, tiến mạnh, tiến vững chắc
về thời kỳ bộ lạc, là đỉnh cao trí
tuệ loài người. Trong số những kẻ ác gặp
thời ấy, có Võ Văn Kiệt, người mà thế
lực vẫn còn bao trùm từ 1991 đến ngày nay,
mặc dù hắn đã về hưu từ năm 1997. Một nông
dân nòi, đi theo băng đảng siêu cướp Cộng San từ
thuở mới 16 tuổi, được cho là" ăn chưa no lo chơi
tới" mà người Tây phương gọi là Teenager, sau thời
gian dài đi theo một tổ chức bất lương, ngụy
trang cách mạng, giải phóng đất nước từ
những chiêu bài: đánh Tây giành độc lập, đánh Mỹ
cứu nước...rồi nào là xây dựng xã hội
chủ nghĩa, tên nông dân dốt học được nhiều
mánh khóe, thủ đoạn gian manh và sau cùng trở thành thủ
tướng, một đời tuyệt đối trung thành với
đảng cướp, vì hắn mang ơn đảng, bác" có
đảng, có bác mới có ngày nay". Võ Văn Kiệt
trở thành tỷ phú Mỹ Kim, cuối đời vẫn
còn phục vụ hết lòng cho đảng, nhằm
đánh lừa nạn nhân Cộng Sản lần nữa qua
chiêu bài" hòa hợp hòa giải" được vài
tổ chức cò mồi hải ngoại chụp
lấy để gọi là: đấu tranh bất bạo
động, ôn hòa, đối kháng, đối lập, đối đầu,
đối ĐÍT, đối Mông, đối HÁNG....hầu tạo cho
đất nước Việt Nam được dân chủ đa nguyên, đa
miệng, đa họng....theo" định hướng xã
hội chủ nghĩa.".
Theo nguồn tin mới đây cho
biết: cựu thủ tướng" đảng phong, cán
cử" là Võ Văn Kiệt đã" tiêu diêu nơi
miền Hỏa Ngục" đoàn tụ với chủ
tặc Hồ Chí Minh và nhiều" đồng chí"
lẫn" đống chì, đồng rận, đồng
rệp..." vào ngày 11 tháng 6 năm 2008 ở nước ngoài; nếu
các thấy bói toán, tử vi, bài Tây, chữ ký, tướng
số... nào có" điều nghiên tình huống thời
thượng" về những người lãnh đạo
đảng Cộng Sản, khi được gọi để xủ
quẻ, thì đoán bừa cũng đúng phóc như tiên tri:"
Số ông, bà....phải chết ở xa quê hương". Nghe đâu
ở tại vùng Tây Úc (
Võ Văn Kiệt tên cúng cơm là
Phan Văn Hòa, bí danh Sáu Dân, là mẫu người rất là phù
hợp với bản chất:" vừa cướp của
giết người, vừa lên lớp dạy đời" như
câu:" Tham nhũng bất chính, lấy công cho tư"
để thay cho câu mị dân:" Cần kiệm liêm chính, chí
công vô tư" của đảng tuyên truyền với dân chúng.
Võ văn Kiệt cũng như những" đỉnh cao trí tuệ
nòi... Đười" như Lê Đức Thọ, khi lâm bịnh,
thay vì được chửa trị ở các bịnh
viện trong nước với đội ngũ" lương y như
từ mẫu" tuyên thệ nhận bằng bác sĩ y
khoa rằng:" Nguyện tuyệt đối trung thành với
chủ nghĩa Marx Lenin"; thì ông ta được đưa qua
Singapore từ ngày 3 tháng 6 năm 2008 để nhờ các bác sĩ
được đào tạo từ các trường đại học do
bọn" tư bản cực kỳ phản động"
điều trị, đúng là gia đình ông Kiệt và hầu
hết các cán bộ trung ương đảng Cộng Sản gan
thật, bình thường thì lớn tiếng
chống lại" bọn tư bản", nhưng khi lâm
trọng bịnh thì mang thân xác nhờ" bọn
phản động" điều trị dùm, dù phải tốn
rất nhiều tiền do nhân dân đóng góp để lo cho sức
khỏe của các" đầy tớ nhân dân cao cấp
nầy". Một điều buồn cười là tất
cả những cán bộ trung ương nào được" giải giao"
cho các bịnh viện do bọn" tư bản phản
động nước ngoài" điều trị, đều bị
Ngủm cả...vậy mà chưa tởn, hể bịnh là đưa
qua Tây, Mỹ, Singapore..... đây cũng
được coi là:" âm mưu diễn biến hòa bình
của các thế lực thù địch nước ngoài, có khả
năng đưa những đồng chí cáo cấp thuộc đảng CSVN
tiêu diêu nơi hỏa ngục".
Võ Văn Kiệt sinh ngày 23 thánh
11 năm 1922 tại Vũng Liêm, tỉnh Vĩnh Long, xuất
thân từ một gia đình nông dân và vào năm 1937
đã" bỏ cày theo tiếng kêu vang" của
gã nông dân gốc miền Bắc, nhưng đã bỏ
làng đi bụi đời từ lúc 15 tuổi là Hồ Chí Minh,
để đi tìm đường làm tay sai cho ngoại bang chớ
nào phải:" Bác Hồ từ bến Nhà Rồng ra đi
tìm đường cứu nước". Sang năm 1939 gã nông
dân nòi Võ Văn Kiệt chính thức trở thành
đảng viên đảng Cộng Sản Việt Nam, một băng
đảng siêu cướp đội lớp cách mạng, lợi
dụng lòng yêu nước của quần chúng để
phục vụ ngoại bang là khối Cộng Sản
Quốc Tế. Trong suốt thời kỳ phục vụ
cho đảng cướp dưới sự lãnh đạo của
trùm đảng cướp Hồ Chí Minh, Võ Văn Kiệt chưa
nổi bật lắm, do trẻ tuổi, nên thoát
khỏi" sự cố" kỳ thị Bắc-Nam
của trùm họ Hồ, nhờ đó mà hắn sống sót hay
được an toàn đến sau nầy, nhất là được công thành
danh toại từ khi Hồ qua đời. Được biết dù
là đồng đảng cướp với nhau, nhưng Hồ Chí Minh
thù, nghi kỵ những đồng đảng gốc" giá"
vì ngại những đồng chí gốc địa chủ,
tiểu tư sản hay ngay cả bần cố nông....sẽ
đứng lên giành quyền lãnh đạo; như câu nói của
Lenin:" Bần Cố Nông từng giờ bước lên giai
cấp địa chủ". Cho nên ngay trong thời
kỳ" đánh Tây giành đập lột", Hồ Chí Minh
đã từng thanh toán các đồng đảng gốc miền
Nam như: trung tướng Nguyễn Bình, Dương Bạch Mai....và
một số còn sống bị dụ ra Bắc
để quản chế như Trần Văn Giàu....ngay cả sau
1954, nhiều người Cộng Sản gốc miền Nam ra
Bắc tập kết cũng bị trù ẻo như: Ung Văn Khiêm
( làm tối đa là thứ trưởng ngoại giao, sau bị
hạ tầng công tác), trung đoàn 99 đã bỏ thủ
trưởng Đồng Văn Cống chạy về Nam, nhưng bị
Hồ chỉ thị chi Cống mang quân cản, hai bên
đụng độ nhau ở gần sông Bến Hải, một
số chết, số khác vượt sông vào Nam để sống
bình thường...Người khôn ngoan thời đó phải nói
là Trần Bạch Đằng ( tức là Trương Gia Thiều),
đã từ chối ra Bắc theo lịnh của Hồ,
nếu ngu thì cùng chung số phận với những
tên khác gốc miền Nam.
Võ Văn Kiệt lột xác nông
dân, ước mơ làm quan lớn đã thành sự thật
kể từ khi gia nhập đảng cướp Cộng
Sản, thi hành nhiều công tác khủng bố, phá hoại
an bình cho dân, nên hắn cũng như tất cả các
đồng đảng khác; nên không thể cho thời kỳ theo
đảng CS là:" Làm cách mạng" và cũng không thể
là:" Nhà cách mạng lão thành" như Hoàng Minh Chính,
Trần Độ, Lê Hồng Hà....và ngay cả Bùi Tín cũng
tự hào về thời gian làm chuyện bất lương theo
đảng cướp là" yêu nước"; như vậy thì
hóa ra Hồ Chí Minh cũng là người" yêu nước, làm
cách mạng hay sao?". Chuyện xã hội, đạo
lý không cho phép gọi tên cướp bằng Ông, như câu ca
dao:
" Chó đâu có sủa lổ không.
Không
THẰNG ăn trộn, cũng ÔNG ăn mày".
Ước mơ bình thường
của người nông dân lương thiện là: lúa đầy bồ,
nhà nền đút, con cái ăn mặc đầy đủ....còn làm
quan thì chỉ là" giấc mơ" thôi; do đa số
nông dân thất học hay dốt, ít có khả năng làm
quan....nên Hồ Chí Minh gảy đúng chỗ ngứa, chỉ
cần cấp cho súng, mã tấu và tự ban cho nông dân
quyền giết người, cướp của với chiêu
bài" làm cách mạng", thế là những nông dân
dốt ham làm quan mà tích cực gây ra tội ác để"
lập công dâng đảng cướp" mà lên chức. Còn
đối với những người có học gọi là trí
thức, ai ham lám lớn nhanh, khó cạnh tranh ở nơi có
nhiều nhân tài...thì được băng đảng Cộng
Sản lợi dụng uy tín, phong chức, biến thành
những con hạc gỗ trước miếu thần hoàng, nên
trong hàng ngũ Cộng Sản cũng có cả trí thức
ngây thơ, ham danh....sau khi xài xong, là đảng vắt chanh bỏ
vỏ.... Đó là lối thu dụng
người của đảng Cộng Sản, gây nhiều
chết chóc, tang thương cho dân tộc, khi bọn cướp
chủ trương:" thà giết lầm hơn tha lầm" là
thế ấy.
Gã nông dân nòi Võ Văn
Kiệt, nhờ theo đảng cướp mà lột xác, trở
thành quan lớn, được tuyển dụng trong ngành Công An,
với sự đỡ đầu của tên đồ tể Mai Chí
Thọ; Kiệt đã từng sát cánh cùng Phạm Hùng, La
Văn Liếm, Cao Đăng Chiếm... và đội ngũ giết
người, khủng bố dân, được lên chức cao, con
đường công danh thênh thang. Sau 1975 Võ Văn
Kiệt vẻ vang với chức Thành Ủy thành Hồ,
một nơi quan trọng nhất về kinh tế tại
miền
Võ Văn Kiệt cũng dâm tặc y như
đàn anh Hồ Chí Minh:" mỗi người mỗi vẻ,
mười phần vẹn mười". Theo một bài viết
khá lâu của Phan Thiết Phạm Đình Thừa, đăng trên
tờ Văn Nghệ Tiền Phong vào năm 1997, nói về một
chuyến về thăm quê hương, tình cờ gặp một
cô gái trẻ, đẹp, từng là thư ký, nhân viên cho
Võ Văn Kiệt; lúc đó cô bị" phục viên" sau
thời gian phục vụ cả" hộ lý" cho
tên tướng cướp và được" biên chế" sang
đội ngũ phục vụ khách nước ngoài tại các
khách sạn, dưới trướng của một đồng
đảng của Kiệt là Võ Trần Trí ( Tú Ông thời
đại, chuyên tuyển một gái để cho khách giải trí).
Cô gái cho biết thành ủy Võ Văn Kiệt hay có thói quen
hút thuốc, vừa ngậm điếu thuốc đang cháy và
vừa" giả gạo theo tiếng
chày trên sóc Bam Bo" khi hắn đang hồ hởi phấn
khởi hát" bài ca ra trận" nhịp nhàng trong:"
Bác Cùng chúng cháu hành quân" trên giường. Cho nên nhiều cô
gái trẻ phục vụ cho Võ Văn Kiệt rất
ngại sợ tàn thuốc lá" cực kỳ lợi
hại" ấy có khả năng làm phỏng mặt,
người, khi quan lớn gốc" người cày có súng"
nầy phát huy truyền thống cách mạng" giải
phóng" phụ nữ thành" nữ hộ lý";
chắc là do các thói quen hút thuốc ấy mà hắn bị
bịnh Phổi nặng, đến nỗi các bác sĩ
phản động, bịnh viện TỐI TÂN ở Singapore
đành phải TỐI TĂM mặt mày vì không thể cứu
mạng cho hắn? Âu cũng là" quả báo
nhản tiền". Võ Văn Kiệt là người có
công trong việc thu vàng người Hoa đăng ký bán chính
thức, nên sau khi" công tác đẩy người ra biển
Đông" hoàn thànn một cách xuất sắc, thành ủy
Võ Văn Kiệt đã nộp cho đảng số vàng tương
đương với 115 triệu Mỹ Kim ( thời
ấy đồng Mỹ Kim có giá trị cao hơn ngày nay rất
nhiều). Là một tên khát máu, có kinh nghiệm trong ngành công
an, nên Kiệt là tác giả cái nghị quyết 31/CP ban hành
nhằm trấn áp dân chúng đứng dậy để đánh đổ
bạo quyền; điều nầy nói lên tánh gian ác đối
với dân và lòng trung thành tuyệt đối của
Kiệt đối với đảng cướp mà hắn phục
vụ gần như cả đời.
Cũng giống như nhiều tên
ác ôn, Phạm Văn Đồng, Lê khả Phiêu....khi còn
tại chức thì hết lòng phục vụ
đảng, vơ vét tiền tối đa để
làm của phòng thân; khi về hưu, mất chức
thì lên tiếng" phản tỉnh". Võ Văn
Kiệt cũng thế, sau khi thôi không làm thủ tướng,
mới tỏ ra là" phản tỉnh", coi như quá
trễ và không cần thiết, nước Việt Nam cần
một Gorbechov ( Gô Bờ Chóp) như Liên Sô,
chứ không cần những thứ:" VÔ VÀ CHỐP"
đô La Mỹ để trở thành tỷ phú và khi nghỉ làm là
giả vờ yêu nước. Võ Văn Kiệt xác nhận
là:" không phải là kiến trúc sư vẽ ra kế
hoạch đổi mới", hắn công nhận đó là do
đảng chủ trương và chỉ thi hành mà thôi. Một đời theo đảng cướp, làm giàu, vinh quang nhờ
đảng cướp, nên Võ Văn Kiệt cũng giống như
tất cả những tên cướp khác: việc hối
cải là hoàn toàn ít có khả năng xảy ra. Tuy nhiên, để
thu phục người Việt tỵ nạn, cho đảng
vững bền, và nhằm hổ trợ cho vài tổ
chức chống Cộng dỏm, Võ Văn Kiệt
được một số cơ quan truyền thông nhắc đến
như là" một nhà cấp tiến" trong đảng;
điều nầy rất ư là nghịch lý, vì ăn
cướp thì không bao giờ lương thiện; độc tài
không bao giờ có" cấp tiến"; canh tân thì
không có cách mạng...
Võ Văn Kiệt được
một số người" biên chế" vào thành phần"
phản tỉnh theo định hướng
xã hội chủ nghĩa" để bom liều
thuốc mê vào tập thể hải ngoại và được vài
tổ chức chống Cộng cò mồi hứng lấy,
đánh bóng. Kiệt sớm trở thành" đảng viên
Cộng Sản cấp tiến", như những" tù nhân
lương lẹo" do đảng dùng" khổ nhục kế để
làm mờ mắt những người nhẹ dạ, ngây thơ.
Kiệt cũng phê bình đảng về đường lối,
nhằm cải thiện tình hình nghèo khổ
của dân, phản đối xây dựng tòa nhà quốc
hội mới, ủng hộ cải cách dỏm để
kiếm thêm tiền (điều nầy cũ mèm, không bao
giờ làm cho đảng sụp đổ) dù cán bộ cao cấp
về hưu có la làng, chống đảng bằng mồm đến
hết cuộc đời còn lại. Kiệt
chủ trương và mớm mồi với các tổ chức
cò mồi: cải cách chế độ bằng hình
thức" Đối thoại" từ dân trong nước
đến hải ngoại. Mục đích là làm thêm cái
vòi" xã hơi" để ngăn chận dân chúng trong
nước đứng lên làm cuộc đổi đời, lật
đổ chế độ khát máu như ở Nga, Đông Âu,.... điều
mà Sáu Dân không tâm đắc, khi nghĩ đến cái gia tài" vĩ
đại", thế lực bao trùm, có trong trương mục
bạc tỷ Mỹ Kim...thì đảng sụp đổ,
liệu có được an toàn mà quản lý cái tài
sản" không lao động mà vinh quang" tích tụ từ
mồ hôi, nước mắt của nhân dân?. Hắn còn
mị dân là:" hòa hợp hòa giải
giữa:" Người Quốc gia Cộng Sản và
người Quốc Gia không Cộng Sản". Đây là tay chơi
bài ba lá tồi,
vì quốc gia thì làm gì có Cộng
Sản đứng chung, kỵ nhau như lửa với nước?
Và cái hỏa mù nầy nhằm đưa cả quốc gia,
cộng Sản cùng chung một cái
cối để đảng giả thành gạo và đảng
hứng hết, như câu của Hồ Chí Minh:
" Gạo đem vào giả bao đau
đớn.
Gạo giã xong rồi, trắng
tợ bông".
Những màn bịp bợm của
đang Cộng Sản nói chung và tên Võ
Văn Kiệt nầy quá tồi, vừa tung ra là đã bị
mọi người nhìn thấy thì làm sao gạt
được? Dân tôc Việt