CHƯA
THẤY QUAN TÀI, CHƯA ĐỔ LỆ !
Trương Minh Ḥa
Một số
người Việt tỵ nạn hay mau quên, ham lợi và
lại có tánh bừa, nói mà không cần phải trái, hể
làm sao biện minh cho việc làm sai trái của ḿnh, dù khó
thuyết phục nhưng:" có căi cứ căi" như
câu tục ngữ:" một người nói ngang, ba làng
nói không lại". Cho nên sau khi sang đến các
nước tự do, định cư, có một
số" thuyền nhân" ngày nào đă vội quên đi
những ngày sống hồi hộp trong các trại tỵ
nạn, moi đầu để lục lọi
những" quan hệ" với chính quyền Việt
Nam Cộng Ḥa, liên hệ" dây dưa rể má"
với các viên chức, sĩ quan…mà mới đó tại Việt
Nam bị Việt Cộng mạt sát là" ngụy quân,
ngụy quyền" để chứng minh là" ra đi
v́ đại họa Cộng Sản"…những thuyền
nhân nầy t́m đủ mọi lư do để khai với
Cao Ủy Tỵ Nạn Liên Hiệp Quốc để
sớm thông qua hai cái ải: Được Cao Ủy
Tỵ Nạn Liên Hiệp Quốc cấp thẻ tỵ nạn
và ban cấp tư cách tỵ nạn Cộng Sản.
Được phái đoàn các nước như Hoa Kỳ,
Úc, Canada, Âu Châu…nhận vào định cư. Sau khi
định cư, là đă hoàn thành kế:" man thiên hóa
ải" ( lợi dụng đêm
tối để vượt qua ải).
Tuy
nhiên, sau khi đến bến bờ tự do, lời khai
với cao ủy, các nước tạm dung và tờ cam
kết "Lư Do Rời Việt
Sau
khi trại tỵ nạn đóng cửa, cũng c̣n có
những người t́m đường ra đi như con
tàu Hào Kiệt, do ông Nguyễn Văn Ḥa, tự là Ḥa Lửa
tổ chức, ông nầy tự xưng là" chỉ huy
trưởng đặc khu Rừng Sát, kháng chiến
quân" và bị Việt Cộng bắt, kết án tử
h́nh, sau được giảm thành chung thân, ông c̣n có tên
là" Ḥa Chánh Án" với thành tích cũng do ông nói với
nhiều người là: trong lúc ở trong tù, tập
hợp tù lại và ngồi ghế chánh án, xử những
thành phần ăn ten trong tù….ông nầy có phỏng vấn
trên đài phét thanh SBS. Nhưng sau đó trốn trại tù
kiên giam, đến Úc định cư và lại quay về
Việt Nam an toàn, đoạn đóng tàu, tổ chức
đưa 54 người vượt biển bằng
thuyền đến Úc.
Vụ con tàu
Hào Kiệt ồn ào khá lâu, báo Việt ngữ cũng
tốn hao nhiều giấy mực để vận
động dư luận, được cộng
đồng người Việt Tự Do, các hội
đoàn, các hội giúp đỡ người tỵ nạn
của Úc vận động, nên sau thời gian" tranh
đấu" chứng minh tư cách tỵ nạn chính trị; theo lời khai
của họ: rải truyền đơn và bị phát giác
nên phải xuống tàu ra đi, ở lại nguy hiểm
đến tánh mạng; nhưng theo nguồn tin, th́ trên tàu
nầy, không thấy có tấm truyền đơn chống
Cộng nào được đưa ra làm bằng
chứng; toàn thể thuyền nhân tàu Hào Kiệt
được chính phủ Úc ban cấp qui chế tỵ
nạn. Nhưng
thật là đau ḷng, những người bỏ
nước ra đi v́ đại họa Cộng Sản,
khai là nguy hiểm đến tánh mạng ấy, sau khi
được Úc ban cấp qui chế thường trú, có
một số người bèn trở về Việt Nam, có
phải là gian dối không? (đài phát thanh
SBS có phần ư kiến về các thuyền nhân bị cháy
tàu, chết một số người, có ư kiến bất
b́nh về tàu Hào Kiệt nầy).
Một số người Việt tỵ
nạn, nhiều lần trở về an toàn, khi có ai nói
về tư cách tỵ nạn, họ có lư luận là:"
ḿnh có quốc tịch rồi, ai đuổi về mà
sợ", hay nói một cách có vẻ hiểu biết
hơn:" chính phủ có bang giao với Việt Nam, ḿnh
về được"….nhưng người dân của
từng thành phần khác nhau:
-Người bản địa là không ai làm ǵ, không thể
trục xuất đi nơi khác, dù phạm pháp, chỉ
bị ở tù.
-Những người di dân cũng có thể đi về
nơi ḿnh ở mà không có vấn đề ǵ.
-Người tỵ nạn, dù có quốc tịch, là
loại quốc tịch xin, được ban cấp,
tức là chính phủ có quyền lấy lại khi thấy
những người đến đây có những vấn
đề như: man khai lư lịch, tội phạm ( như
công an, tội h́nh sự, sang trại tỵ nạn dấu
lư lịch, sau nầy bị khám phá), gian điệp nằm
vùng bị phát giác…không thể loại trừ có cả
việc gian khai là tỵ nạn chính trị nhưng trở
về du hư, du dâm, buôn bán, làm ăn, mua nhà…Ngày 30 tháng 4 năm
1975, Liên Sô sụp đổ…đă xảy ra, th́ chuyện
người tỵ nạn bị chế tài, duyệt xét
lại hồ sơ, lư lịch về man khai" t́nh
trạng tỵ nạn" cũng không phải là không có
khả năng xảy ra.
Chuyện nầy c̣n dễ hơn là những biến có chính
trị trọng đại nêu trên, chỉ cần quốc
hội biểu quyết để" duyệt xét tư
cách tỵ nạn, thanh lọc tỵ nạn lần
nữa" là thành luật, sau khi có nhiều than
phiền của dân chúng, các đảng phái chính trị,
muốn dành được lá phiếu, nên phải làm theo ư
dân và nhất là chính phủ khám phá ra trong hàng ngũ tỵ
nạn có quá nhiều thành phần: gián điệp nằm
vùng, buôn bán ma túy, tội phạm h́nh sự, những kẻ
gây nên tội ác chống lại nhân loại ( vài vụ
dẫn độ các cựu đảng viên Quốc Xă
ở Úc, khi những người nầy lẫn lộn
trong thành phần di dân đến Úc sau đệ nhị
thế chiến)…cho nên, những ai từng về Việt
Nam với những lư do không chánh đáng như tang chế,
cha mẹ già, bịnh tật…vài lần, được
thông cảm. Nhưng về thường hàng năm, thuộc
dạng: Việt kiều tam du:" du lịch, du hư, du
dâm", buôn bán, làm ăn, đem tài về giúp đảng,
văn thi sĩ về in sách….cũng có khả năng
phương hại về sau, theo
đúng luật nhân quả.
Đừng tưởng các
nước Tây Phương không biết ǵ, như ở
trại tỵ nạn, dân ḿnh có những câu ngây ngô, dù
nhờ người ta cứu:" Mỹ khùng, Úc điên,
Canada ngốc"…do nhận người một cách ào
ạt theo chính sách tùy theo t́nh h́nh, nên nhiều thành phần
tỵ nạn gian nhờ vậy mà lọt qua ải,
đến định cư tại các nước tự
do, đoạn trở về sớm nhất. Người
Việt ta" khôn" đấy, nhưng cái khôn nầy
không tạo được đất nước hùng
mạnh, giàu có như dân Nhật, hay Đài Loan, Tân Gia
Ba…người Việt ḿnh nên học" cái khùng của
Mỹ, cái điên của Úc và cái ngốc của Canada"
để nước ḿnh giàu mạnh như họ. Việt
Cộng cũng" khôn" đấy, họ khôn nhà
dại chợ: trong nước đàn áp dân và ngoại bang
Trung Cộng, Liên Xô th́" cút đuôi khỉ" gọi
bằng Ông. Cái khôn của Việt Cộng được
một tên đại sứ đến Thái Lan, tŕnh ủy
nhiệm thư và yết kiến vua Thái, hắn tự
kêu:" đất nước chúng tôi anh hùng, đánh
thắng ba đến quốc: phát xít Nhật, Thực dân
Pháp và đế quốc Mỹ"…vua Thái Lan đáp
lại:" đất nước chúng tôi chả đánh
thắng đế quốc nào cả"…đó là cái khôn
vặt của đám" chăn trâu, đầu trộm
đuôi cướp" trong đảng Cộng Sản
Việt Nam.
Các nước trên thế giới, dù là
nhược tiểu hay cường quốc, cũng
đều phải có tiền, là ngân sách hàng năm, ảnh
hưởng đến kinh tế và đời sống dân
chúng. Tiền là huyết mạch, không phải chỉ
sống bằng nước lă với câu:" một mái nhà
tranh với hai quả tim vàng", v́ nhu
cầu ăn uống, cho phí, ai cũng không thể tránh
khỏi. Chiến tranh cũng phải tính
bằng tiền, với chiến phí đủ thứ, nên
cái ǵ cũng phải có tiền.
Tiền rất quan trọng trong các
nước dân chủ, khi bất cứ chánh đảng
nào, cầm quyền, cũng phải có chính sách kinh tế.
Ngân sách thặng dư, hay thâm thủng, có khả năng làm
cho đảng cầm quyền bị thất cử hay
được dân tín nhiệm, cũng là do biết quản
trị ngân sách có t́nh lư và cân bằng xuất nhập
cảng. Do đó, các đảng phái các nước dân
chủ rất nhạy bén về tài chánh, họ nhiều
lúc" không có trái tim" khi muốn dành
được chính quyền, phải áp dụng câu:"
thiểu số phục tùng đa số", nên nhiều
đảng phái, đành hy sinh vài thành phần thiểu
số trong xă hôi để được đa số tín
nhiệm.
Ngân sách y tế, an sinh xă hội, quốc
pḥng coi là hàng đầu, có khi thiếu hụt, đành
phải hy sinh vài thành phần rất ít ảnh hưởng
đến lá phiếu. Cho nên trường hợp người
tỵ nạn Việt Nam, vi phạm" khế ước
tỵ nạn" là cũng có khả năng bị
nhắm đến, qua việc cắt trợ cấp an
sinh, quyền lợi y tế ở Pháp, việc cơ quan
OFPRA thu hồi thẻ tỵ nạn sau thời gian
điều tra từ 1988 đến 2000, có tới 22, 417
người vi phạm. Trong t́nh
h́nh kinh tế khủng hoảng toàn cầu, ngân sách quốc
gia hao hụt, nên con số tiền để trợ
cấp an sinh, y tế và các dịch vụ của 22, 417
người là con số đáng kể, giúp phần nào ngân
sát bớt tiêu pha trong chính phủ.
Cái gương ở Pháp, không có
nghĩa là không áp dụng các nước khác đâu, chưa
thấy quan tài chưa đổ lệ đấy. Các
nước Tây Phương ngày nay rất là" dè
xẻn" ngân sách, nên chính quyền nhiều nước có
tổ chức thanh tra, những trường hợp gian
lận trợ cấp xă hội và thu lại
được số tiền đáng kể. Hoa Kỳ
đă xiết lại trợ cấp an sinh và cai niên, khi
người ǵa nào về Việt Nam là bị cắt
tiền ngay tháng đầu tiên, nên khi trở về Mỹ,
phải khai báo, làm thủ tục lại để xin
cấp dưỡng; tại Úc, trước đây dễ
giải, nhưng vài năm gần đây, người cao
niên chỉ được cấp tiền 3 tháng, nên nhiều
người già đành phải quay về trước 3
tháng để nộp đơn lại… Do đó, nếu
cần giảm bớt chi tiêu, họ cũng dám moi ra
những người Việt tỵ nạn nào đă khai man
với Cao Ủy , các nước tạm
dung về t́nh trạng ra đi t́m tự do.
Với số người về khá đông,
không sót một mống khi nhập, xuất cảnh có ghi
trong hệ thống điện toán, chạy trời không
khỏi nắng. Khi muốn giảm ngân sách để
lấy phiếu, giảm thâm thủng, nợ nần,
họ cũng dám nêu ra chuyện tỵ nạn để thu
hồi quyền công dân, đoạn tiến tới cắt:
trợ cấp, y tế, nhà cửa với con số
người Việt tỵ nạn đă trở thành"
Việt kiều" sau nhiều lần quay về nơi mà
họ khai bị đàn áp, nguy hiểm đến tánh mạng
về an toàn, nên không c̣n là tư cách tỵ nạn, các
nước sẽ tiết kiệm được số
tiền lớn.
Về
phần Việt Cộng, khi cần làm tiền một cách
có bài bản, chúng lấy danh sách những người
về, cho là những người nầy là dân của
họ, nên mới tiếp xúc, quan hệ và được
cho nhập cảnh, chớ thành phần "phản
động" là không cho vào. Việt Cộng đưa danh
sách các nước tạm dung và nộp lên Cao Ủy Tỵ
Nạn Liên Hiệp Quốc, chứng minh đây là thành
phần "Việt kiều". Chúng vừa
triệt hạ thành phần bỏ nước ra đi t́m
tự do, từng bị coi là:" bọn đĩ
điếm du côn" và vừa móc túi khi xin gia hạn ở
lại, đoạn dùng đủ mánh lới để
bảo đóng thuế, khi cần, các nước trục
xuất về, nạn nhân bán tài sản, đảng sẽ
ngồi không, rung đùi, hưởng số tiền lớn
từ Việt kiều mang về, đoạn bị
trấn lột bằng những thủ đoạn như:
lôi ra tội vượt biển, là phản quốc
để tịch thu tài sản, bắt bỏ tù.
Đây là những
điều có thể và có khả năng xảy ra bất
cứ lúc nào, mà vụ cơ quan OFPRA ở Pháp là
điềm gỡ cho những người xé rào tỵ
nạn, về nước làm bạn với Việt
Cộng từ nhiều thập niên qua. Ngày nay việc thông tin nhanh chóng,
các nước chẳng lẽ không biết chuyện
xảy ra ở Pháp? Đây là điều mà
những người nào thuộc dạng" Việt
kiều, áo gấm về làng, Việt kiều tam du, tỵ
nạn nạn gian, gian doanh gia, văn thi sĩ về in
sách…." Không nên chủ quan khi: "nước
tới trôn mới nhảy" và “ chưa
thấy quan tài, chưa đổ lệ"./..
Trương Minh Ḥa
08.04.2014