HÀ LỘI CÁI G̀ CŨNG GIỎI!

---------- Trương Minh Ḥa ----------

 

      Con người thường hay có tánh chủ quan như câu tục ngữ: "đèn nhà ai nấy sáng, gà ai nấy bắt, con ai nấy bồng, của ai nấy giữ, ruộng ai nấy làm.." nên hay có thói quen và định kiến là: cái ǵ của người khác bị cho là xấu, dỡ, tệ....và của ḿnh th́ tốt, nhất, ưu việt.

     Điển h́nh là món ḿ sợi, từ lâu nay, được hai dân tộc Ư và Tàu đều cho là nước ḿnh phát minh đầu tiên, vấn đề nầy chưa ngă ngũ; trong thế rận hội "Thất Kinh" ngày 8 tháng 8 năm 2008, có hoạt cảnh phô trương nước Trung Hoa với giống dân Đại Hăn, có nền văn minh lâu đời, với sự phát minh ra giấy đầu tiên, nhưng sau đó có một thành phố ở Ư cho là dân tộc nầy làm ra giấy đầu tiên trên thế giới. Tuy nhiên, pháo đốt là người Tàu phát minh đầu tiên năm 1232, sau đó chỉ dùng để đốt chơi trong 3 ngày xuân, lễ đăng quang cho vua, đám cưới, ăn tân gia, lễ hội.... Nên sau nầy, người Tây phương sang học hỏi, mang về nước, nghe đâu cũng do ông Marco Polo, rồi từ đó chế ra thuốc súng, đoạn mang quân sang xé nước Tàu ra thành nhiều mảnh thời thuộc địa, đúng là: "giáo Tàu đâm Chệt". Môn Vơ Thiếu Lâm, tưởng đâu xuất phát từ Trung Hoa, nào ngờ do một tu sĩ Phật Giáo từ Ấn Độ là Đức Bồ Đề Đạt Ma sang truyền dạy. Cái hay ai cũng dành, nhưng các thứ hàng hóa giả, dỏm, nhái, hàng độc... rỏ ràng đề hàng chữ "Made in China" mà nước Cộng Ḥa Nhân Dân Trung Hoa và dân tộc Hán nào tự hào là "truyền thống" làm hàng nầy, cũng như họ luôn chối dài chuyện đàn áp, vi phạm nhân quyền, xâm lấn các nước khác, bành trướng thế lực ở biển Đông....

 

     Đảng Cộng Sản Việt Nam cũng luôn tự tôn, dù đa số là dốt, ít học hay nếu có bằng cấp cũng là "dốt như chuyên tu, ngu như tại chức", là mô thức đào tạo và giáo dục "Hồng hơn Chuyên" với lớp "trí ngu, trí ngũ" đầy đường tại nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam. Truyền thống "dốt làm lớn" trở thành niềm tự hào "không người lái" từ cán ngố trung ương đến cán ngáo "hạ tầng cơ sở địa phương", nên tên nào cũng nói cùng một luận điệu: “chủ nghĩa Mác Lê vô địch, bách chiến muôn năm" và đương nhiên là tên đại gian manh là: “chủ tịt Hồ Chí Minh vĩ đại, sống măi trong sự nghiệp.." hay "Hồ Chí Minh muôn năm" lúc hắn c̣n ọ ẹ....từ đó, cái ǵ của Việt Cộng cũng là tốt, vô địt, ra địt, hảo hạng, ưu việt, tiên tiến...nên gă Việt Phương, nguyên chánh văn pḥng của thằng thủ tướng mà dân "tưởng thú" Phạm Văn Đồng Vẩu, có hai câu thơ đi vào lịch sử nói bậy, nói ngang và phản lại duy vật biện chứng của tổ sư Karl Marx:

"Trăng Liên Sô tṛn hơn trăng nước Mỹ.

Đồng hồ Trung Quốc tốt hơn đồng hồ Thụy Sĩ".

 

      Nếu có cán ngố nào đó muốn lấy điểm để mau lên chức, cũng dám có mấy câu nịnh thư như:

"Vàng Việt Nam nặng hơn vàng thế giới.

Tiền cụ Hồ có giá hơn đồng Đô Mỹ".

 

     Thời kỳ gây chiến, đưa quân, chiến cụ, súng đạn từ đường ṃn Hồ Chí Minh để khủng bố, đánh phá sự an cư lạc nghiệp của dân miền Nam, th́ dân miền Bắc đă bị đảng bịt mắt như "con ngựa già của Chúa Trịnh" và lại có thêm "đội ngũ văn thi nô" ra sức tuyên truyền láo, nên dân miền Bắc tin tưởng một cách máy móc là "đế quốc Mỹ xâm lược nước ta, Ngụy quân, ngụy quyền là tay sai đế quốc Mỹ" nên "đánh Mỹ cứu nước" mà bị đảng nướng hết hơn 1,5 triệu "cháu ngu bác Hồ" trên chiến địa, với "bác cùng chúng cháu hành quân". Tuy nhiên chỉ thấy các cháu mang súng A.K, đại pháo, hỏa tiển... do Nga Tàu viện trợ, lần lượt "xơi" bom đạn để: "xẻ dọc Trường Sơn đi phá nước" mà trở thành "liệt xụi sĩ", c̣n Bác th́ cũng hành quân cùng các cháu NHI ĐỒNG gái hành quân "đêm bảy ngày ba, ra vô chưa đăng kư", được bác chỉ cách NHONG Đ̀ trên giường tại phủ chủ tịch, để giải phóng gái thành đàn bà chỉ trong tíc tắc, mà khỏi cần kinh qua giai đoạn quá độ như chủ nghĩa Marx Lenin chỉ dạy.

 

     Thời kỳ bác cùng chúng cháu hành quân, đi mô rồi cũng về hà tỉnh, cô gái Saigon đi tải đạn, chào em cô gái Lam Hồng, Trường Sơn Đông nhớ Trường Sơn Tây, Cô Gái Vót Chông, tiếng chày trên sóc Bam Bo....là "đỉnh cao văn nghệ tuyên truyền trong giới "quân hại nhân dân" và những đoàn văn công "tiếng hát át tiếng bom", trong hàng ngũ "VĂN CÔNG" vốn triệt để phục vụ cho đảng "VONG CĂN" có nữ dzăng nô sĩ Dzương Mu Cương, nay đă thành "đỉnh cao cháy rụi". Ngoài Bắc th́ cũng tự hào hết biết và tự láo với “Hà Nội ta đánh Mỹ giỏi" của văn nô Nguyễn Tuân, rồi: "Hà Nội niềm tin và hy VỌNG" (đồng nghĩa với: Hà Nội niềm tin và hy ĐẠP), nào là "Cô thợ Nề thủ đô"....

 

     Sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, miền Bắc cái ǵ cũng nhất, nên cây trái ǵ có ở miền Nam như vú sửa, cà, dưa, măng cụt, xoài... được các ngố khoe là "đầy cả" nên mới có chuyện "cà chớn đầy đường". Cán ngố du kích trong bưng, cán ngố từ ngoài bắc vào, tự hào là "đỉnh cao trí tuệ ṇi người" là "những thành phần ưu việt, u cục, u nần" trong cái "khối U..TỐI trí tuệ" nên khi đi ngang qua các đống rác, bị kết án và "đấu tố" là: "do tàn dư chế độ Mỹ Ngụy để lại", đoạn dùng "tă hồng cài háng" của giới phụ nữ miền nam, dùng để "bịt hang Pác Pó" thay việc "treo cờ đỏ" trong mỗi lần hàng tháng mà "hưu chiến" để chuẩn bị "đánh lớn" trong tương lai rất gần. Thứ "Tả Hồng Cài Háng" nầy được những kẻ văn minh nhất nhân loại dùng để "bịt mồm" hầu tránh vi trùng, vi dế, vi khuẩn...lợi dụng "lúc âm mưu diễn biến của đống rác mà xâm nhập, gây bịnh dịch vật, dịch tể "làm hại đến những người có "nghiệp chuyên đi làm cách miệng".

 

     Phát huy truyền thống "tự hào" của đảng Cộng khỉ, nên cái lối "đái hè, ỉa gốc cây, chùi đít bằng lá cây.." là rất hợp với thời đại bảo vệ môi sinh đang thịnh hành trên thế giới và cũng là đạt tới mục đích yêu cầu trong việc: "bảo tồn truyền thống văn hóa thời bộ lạc, đồ đá" nên sau ngày "miền Nam hoàn toàn bị cướp sạch, vét sạch, đốp sạch...sành sanh" là đảng viên các cấp mang vào giáo dục quần chúng cách sống văn minh không lành mà cũng chẳng mạnh, theo định hướng rừng xanh, nên thành quả cách mạng là: "biến thành phố thành bải rác bao la" và mỗi gốc đường, vách tường, ngơ hẽm, đường mương...là một cầu tiêu theo định hướng xă hội chủ nghĩa; từ đó dân chúng có quyền "đụng đây ỉa đái đó" như bài hát thời chiến tranh trước 1975: "chiến sĩ ta đụng đâu ỉa đó.." chớ nào phải: "chiến sĩ ta dầm mưa giải nắng..". Do đó, tại Việt Nam trong "thiên đàng Cộng Sản" chỉ dành cho cán bộ, đảng viên, th́ du khách nước ngoài khi có dịp "tham quan" các thành phố lớn, kể cả thủ đô Hà Lội, mỗi khi có "sự cố" cần "giải phóng cái tàn dư tư bản cực kỳ quí báu của Hồ Chủ tịt" khi lỡ ăn phải những thức ăn, uống nước có nhiều "chúng sanh vi trùng", chất độc mà bị đau bụng, cần nhu cầu "khẩn trương duy vật ỉa chứng pháp", th́ việc đi t́m một nhà cầu khó hơn đi t́m động đĩ, đó là điều thực tế mà ngay cả thành phố Cần Thơ, do ảnh hưởng ăn minh, văn hóa "xă hội chủ nghĩa" nên mới có cảnh:

" Chiều chiều đứng bến Ninh Kiều.

Dưới chân tượng Bác, đĩ nhiều hơn dân".

 

    Nhờ cách mạng thành công mà: nhà tù biến thành trại cải tạo, nhà thương thành nhà ghét, trường học thành nơi dạy lừa đảo, kẻ dốt thành trí thức, ăn cướp thành chủ nhân ông, bán nước thành yêu nước, nhà thờ, chùa, di tích thành tựu điểm du lịch....nên cái cảnh "cách mạng xong rồi, biến thành thị thành bải rác vĩ đại", đó là "nhân dân phóng uế, nhà nước làm ngơ và đảng không biết" trong cái ưu việt của xă hội chủ nghĩa, nói theo từ Vẹm th́ đó là "điều BỐN HIẾN RÁC". Với những đỉnh cao trí tệ ṇi đười cai trị theo luật rừng, có từ thời bộ lạc, nên việc "vệ sinh pḥng dịch tể, ôn dịch vật" cũng mang tính cách "nhân dân"; tức là nhân dân Việt Nam được tôn trọng tối đa "quyền tự do phóng uế, xả rác" trên bất cứ nơi nào tại "đất nước ta giàu đẹp" với cán ngố có: "rừng vàng bạc biển" mà bờ biển không được quyền đánh cá. Trong khi đó các nước "tư bản phản động" lại vi phạm quyền tự do phóng uế của nhân dân, quyền nầy được coi là "cơ bản" từ thời kỳ đồ đá, được các tù trưởng tôn trọng triệt để. Trên thế giới, nước vi phạm quyền tự do phóng uế trầm trọng và đáng bị ghi vào danh sách "các nước cấm xă rác" là Tân Gia Ba, ngay cả tàn thuốc lá cũng bị phạt tiền nặng chớ đừng nói đến người dân phát huy các quyền tự do "đổ rác, ỉa, đái.." khác trên đường phố, nơi công cộng. C̣n có rất nhiều nước "tư bản phản động" như Mỹ, Âu Châu, Úc, Nhật.... đă vi phạm quyền tự do phóng uế của người dân. Hai chữ "tự do" hoặc là "nhân quyền" được áp dụng uyển chuyển tùy theo hoàn cảnh địa dư, lịch sử, hay "t́nh huống" dân tộc mỗi nước, nên cái định nghĩa về nhân quyền tại Trung Cộng, Việt Nam...khác hơn nhân quyền trong bản tuyên ngôn của Liên Hiệp Quốc, dù cả hai nước nầy đều đặt bút kư tôn trọng, đúng là: "kư một đàng, làm một nẻo". Tại Việt Nam, đảng và nhà nước dành cho công an, cán bộ cái quyền" bắt bớ người dân, là quyền bất khả xâm phạm" nên bất cứ ai chống lại quyền nầy đều bị điều luật 88 ( tức là 2 cái c̣ng tay) chế tài. Trong khi đó tại các nước "tư bản phản động", giới cảnh sát, chánh quyền từ trung ương đến địa phương đều không được ban cấp quyền tự do bắt bớ, nếu không phạm tội.

 

    Phát huy quyền tự do phóng uế, nên người dân Việt Nam trong thiên đàng của cán bộ Cộng Sản "chấp hành triệt để" cái quyền được đảng và nhà nước ban cấp, nên từ ngày 30 tháng 4 năm 1975 đến nay: "Từ trận thắng hôm qua, dân phóng uế gấp mười lần qua". Các đường phố, công viên hay bất cứ nơi nào, cũng đều là "bải rác bao la, cầu xí lớn" trong cái "ngục tù bao la"; đó cũng nhằm bảo tồn di sản văn hóa thời bộ lạc, đă có từ hàng triệu, triệu năm lịch sử loài người, từ thời bộ lạc, con người có quyền tự do xả chất thải từ trong người ra ngoài mà không cần phải "đăng kư" hay xin giấy phép từ các cơ quan, ủy ban nhân dân.

 

Do đó, ngày nay, người dân ở Việt Nam không cần phải "đăng kư" xin đổ rác, hay phóng uế, và nhân dân cứ phát huy mà biến cả nước thành bải rác vĩ đại, tồn tại măi trong sự nghiệp phóng uế của chúng ta. Từ đó, việc "xử lư nước thải, chất liệu từ con người" phóng, thải ra đă được đảng và nhà nước hoàn toàn tôn trọng, đó là "quyền tự do ỉa, đái bất khả xâm phạm" dành cho công dân hay những thành phần "phản động", nên tất cả mọi người cư trú, tạm trú, thường trú tại Việt Nam, không phân biệt giới tính, tôn giáo, già trẻ.... đều có quyền "triển khai" bất cứ nơi nào, miễn là kín đáo, không cho ai biết là không vi phạm "pháp chế xă hội chủ nghĩa":

 

" TẠI ĐẤT Việt Nam, TẬT ĐÁI hè.

HÀ LỘI, Thành Hồ....HỒI LẠ ghê!

ĐĂ CÁI tự do, đường ĐÁI CẢ.

ĐẤY BẠI thuần phong, ĐÁI BẬY nè.

MẶC CAN, anh cứ MANG..C.... đái.

CHỨ KỴ công viên, CHỊ CỨ sè...

CÓ ĐÁI chớ đừng ḷi CÁI ĐÓ.

CÁN ĐÁI đầy đường, CÁI ĐÁNG chê".

 

    Nam-nữ đều được đảng ban cấp quyền tự do đă có và được tôn trọng từ thời mới có mặt con người trên hành tinh nầy. Theo thói quen, th́ "nam đái đứng, nữ đái ngồi", nhưng tại Việt Nam, tỉnh Thanh Hóa, là đất sản sinh ra "anh hùng bán nước giỏi", là thượng tướng, tổng bí hơi Lê Khả Phiêu, được nhân dân biết là "mênh mong ḷng tham" và "lam nham vơ vét". Theo tin tức khí tượng cho tàu chạy ven biển được những người từ ngoài bắc mang vào, th́ phụ nữ Thanh Hóa có lối ĐÁI ĐỨNG độc đáo, đứng bất cứ nơi nào như phái nam, là cách "đái cao cấp" nên rất thích hợp với "mọi t́nh huống" đái hè, tè vách ở các thành phố. Giới phụ nữ đái đứng có "tŕnh độ đái cao", có khả năng "điều chỉnh" ḍng nước thoát ra từ hang Pác Pó theo "định hướng của người đái" và không làm ướt quần, mức chính xác hơn cả những "đơn vị pháo của Việt Cộng" thời chiến tranh Việt Nam, cứ pháo đại, trúng trật không cần biết, miễn làm sao là giết được nhiều người dân là đạt tới: "mục đích yêu cầu". Phụ nữ xứ nầy rất "tự hào" lối đái đứng nầy, đặc biệt là trong khi "xả bầu nước" từ hang Pác Pó, họ c̣n làm cách nào để tạo ra âm thanh vui tai, nên nếu có giới nghệ sĩ hải ngoại nào như Phạm Duy, Tuấn Ngọc, Hương Lan, Elvis Phương, Trường Kỳ....muốn điều nghiên nhạc học và cần đề tài sáng tác, hảy đến Thanh Hóa, chịu khó đừng ŕnh, là có ngay nguồn cảm hứng sáng tác.

 

    Từ ngày có đảng, có bác, nước Việt Nam trở thành nhiều cái hay, giỏi: năm 2005, tổng thống Hoa Kỳ là George.W.Bush đă "đăng bộ" Việt Nam vào danh sách các nước cần viện trợ để chống bịnh Aids, siêu vi HIV, là nước Á Châu đầu tiên được có tên trong danh mục nầy, qua mặt cả quan thầy Trung Cộng. Việt Nam nhiều lần đạt danh hiệu là một trong số những nước tham nhũng nhất trên thế giới, cũng được "đăng kư" là nước đàn áp tôn giáo, triệt tiêu truyền thông, bịt mồm dân chúng... do đó, đảng và nhà nước Cộng Ḥa Xă Hội Chủ Nghĩa Việt Nam trở thành "kẻ thù không đội trời chung với quyền tự do ngôn luận". Các cơ quan truyền thông trong nước, cũng đạt danh hiệu: "nằm trong các nơi nói láo nhất trên thế giới"....mới đây theo tổ chức Trip Advices đă "vinh danh" thủ đô Hà Lội nằm trong danh sách thuộc 10 nước trên thế giới có nghề MÓC TÚI thịnh hành nhất thế giới, nên du khách tới đây cần phải hết sức đề cao cảnh giác trước những âm mưu móc túi của các thế lực xă hội đen theo định hướng xă hội chủ nghĩa.

 

    Việt Nam cũng lừng danh là nơi giúp cho các nhà khoa học trên thế giới có JOB làm là "điều nghiên" các chứng bịnh lạ như ung thư....do thức ăn có nhiều độc chất, qui tŕnh sản xuất "ghê rợn", nước uống được "xử lư" từ giếng nước trong nghĩa địa, gần chuồng heo...rau quả do xài quá nhiều phân bón, thuốc sát trùng bừa bải mà sanh ra nhiều bịnh, nên một số Việt kiều hồi hương, sau khi tận hưởng "chùm khế mọt, cây đa bến cũ"...được "biên chế" sang bên kia thế giới mà tùy theo tôn giáo là: tiêu diêu nơi miền cực lạc, trở về với nước Chúa....hay gián điệp, đón gió là "tiêu diêu nơi miền Lê-Mác". Hà Lội cũng "lội giỏi" khi mưa lớn, có nhiều thứ ÔM GIỎI như bia ôm, quán nhậu ôm, cà phê ôm, tắm ôm.....cái ngố th́ "ôm đô la giỏi", làm giàu giỏi mà không cần làm theo lời dạy của Hồ Chủ địt "lao động là vinh quang". Việt Nam trị cúm heo, cúm gia cầm...giỏi, chỉ cần ra nghị quyết là: vi trùng nào cũng chạy dài, vi khuẩn nào cũng thất kinh, siêu vi nào cũng đánh thắng.

 

     Tóm lại, Hà Lội ngày xưa với 36 phố phường, trai thanh gái lịch, nền văn hóa "ngàn năm văn vật", th́ ngày nay, dưới sự cai trị "cực kỳ" ưu việt của "giai cấp đỉnh con trí tệ ṇi đười" có công dẫn dắt dân Việt Nam trở về thời kỳ "nguyên thủy loài người" mà không cần phải lùi lại hàng triệu, triệu năm mới hoàn thành.

" Phố lầu phát triển, đảng ta.

Rác rưới, cứt đái, tại nhà nhân dân"../.

 

Trương Minh Ḥa