VIỆT CỘNG CHẮC
ĐẺ BỌC ĐIỀU?.
Nói theo
người b́nh dân, Việt Cộng đẻ bọc
điều, được hưởng nhiều quyền
lợi, dành nhiều ưu tiên từ trong nước và
ngoài nước, hưởng dài dài từ sau năm 1954
ở miền bắc đến sau 1975 ở miền nam và
nay vẫn c̣n tiếp tục hưởng, từ
đời cha ông đến con cháu.... Đây là
chuyện vô cùng bất công, đi ngược lại thuyết
nhân-quả nhà Phật: gieo gió gặt bảo, nhưng
kẻ gieo biết bao tội ác tày trời, nạn nhân hàng
chục triệu, cướp bốc, trấn lột toàn
dân, buôn bán người làm nô lệ, phụ nữ cho các
động măi dâm nhiều nước, bán nước và làm
tay sai cho ngoại bang, bản chất gian ác....nhưng
lại không bị trừng phạt, trái lại c̣n
được hưởng dài dài, sung sướng,
tiền bạc, đi đâu cũng được dành
nhiều ưu tiên, chẳng những tại Việt Nam mà
c̣n được hưởng ở nước ngoài. Nhà
Phật với luật nhân quả, gieo trồng công
đức kiếp nầy và kiếp sau hưởng, hay
ḿnh làm lành, sau nầy con cháu được nhờ.
Nhưng tại sao Việt Cộng, từ năm 1930
đến nay, họ trải qua ít nhất là hai thế
hệ, thế mà con cháu vẫn không bị quả báo
nhản tiền, ngược lại lại c̣n
hưởng giàu sang, ưu tiên.?
Việt Cộng là thành phần đa số
dốt, ít học, không kể đầu trộm đuôi
cướp, đâm cha thuốc chú, nhưng ở đâu
cũng được nhiều ưu tiên, đặc
quyền, đặc lợi, chả lẽ ở
đời câu:” trời đâu hại kẻ gian tà” lại
nghiệm đúng với Việt Cộng?
Miền bắc sau năm 1954, thành phần
dốt nát, ít học trở thành giai cấp thống
trị, dùng bạo lực để đè đầu
cỡi cổ nhân dân, tàn sát qua chiến dịch đánh
sập toàn miền bắc qua cuộc cải cách ruộng
đất, đánh tư sản, diệt trí thức. Đó
là những thành phần có năng lực đóng góp rất
quan trọng cho sự phát triển đất nước, nhưng
lại bị trấn áp, tàn sát, trù dập cả con cháu 3
đời, bị gọi là thành phần phản
động: trí, phú, địa, hào. Hầu hết những
tên dốt nát làm vua, chúng trở thành chủ nhân ông, dạy
đời bằng những kiến thức nhai lại
từ trung ương, cũng do lănh đạo dốt giáo
dục và bắt tất cả những giai tầng khác
trong xă hội cung phụng, phục vụ như nô lệ,
dùng vũ lực để bắt phục ṭng,
được đảng Cộng Sản gọi là:
mọi người phải đầu hàng giai cấp vô
sản.
Việt
Cộng dốt, ít học nắm quyền, tha hồ sinh
sát, hưởng lợi, con cháu chúng được học
hành theo tiêu chuẩn: học tài thi lư
lịch, hồng hơn chuyên. Hệ thống giáo
dục dưới chế độ cộng sản là
đặc quyền dành cho gia đ́nh giai cấp cai trị,
c̣n nhân dân, nhất là thành phần bị cho là có vấn
đề chính trị, bị đảng áp dụng chính
sách kỳ thị học đường, ngay cả
bậc đại học cũng dành cho con cháu cán bộ,
nhất là mầm non con cháu đảng, bác cao cấp c̣n
được ưu tiên đi du học ở Liên Sô,
Đông Âu, Trung Quốc trong thời miền bắc với
nước Việt Nam Dân Chủ Cộng Ḥa, tất cả
con cháu đảng viên đều được
hưởng tất cả nền ưu đăi giáo dục,
thế là từ Việt Cộng cháu đến con,
đều đẻ bọc điều. Sau năm 1975, con
cháu bác đảng cũng được ưu tiên học
hành, cán bộ dốt miền nam và bộ đội
miền bắc được quyền ăn
cướp tài sản nhân nhân, chúng cũng đẻ
bọc điều cả.
Ở trong nước, đảng và nhà
nước cầm quyền, công an khủng bố, hành vi
như đảng cướp, tha hồ tận
hưởng của cải vật chất từ mồ hôi
nước mắt, xương máu của nhân dân. Nhưng
ở nước ngoài, tại sao có một số kẻ
tỵ nạn, mang danh quốc gia, tù nhân chính trị,
nạn nhân cộng sản....lại tự giác, tự
nguyện ban cấp nhiều ưu tiên cho Việt Cộng?.
Thành phần du
học sinh đă được mặt trận Hoàng Cơ
Minh bưng bợ, lấy danh nghĩa là nhờ thành
phần nầy mang dân chủ về nước, làm thay
đổi chế độ và ngày nay băng đảng
Việt Tân tiếp tục công tác giành nhiều ưu tiên
để đăi ngộ con cháu đảng, bác.
Một nhà văn, tù nhân chính trị, từng thoát chết
trong trận Mậu Thân 1968, về nhà ăn tết ở
Huế, là sĩ quan quân lực VNCH, là cây viết
thường trực cho báo Người Vẹm, là tác
giả nhiều quyển sách, cộng tác thường xuyên
trên đài truyền h́nh Sinh-Bắc-Tử-Nam, cũng là
người cổ động và có tấm ḷng giác ngộ
cách mạng cao, khuyến khích, phát động nâng
đỡ, chiêu đăi du học sinh, là những mầm non
đẻ bọc điều từ trong nước, nay
cũng được đăi ngộ tiếp.
Giới cầm
ca nước ngoài, nhiều người đẻ bọc
bao cát, khi về nước, muốn hành nghề ca hát,
phải được đảng cấp thẻ, trắc
nghiệm tŕnh độ ca hát, lư lịch, lập
trường chính trị.... được bộ
thông tin văn hóa nhất trí mới được hành
nghề, ngoài ra c̣n phải có nhiều cửa ải văn
công, quan chức, hát phúc thẩm những bài ca nào
đảng cho phép, bài ca nào cấm, nếu không muốn
bị bể Show như Chế Linh, Tuấn Ngọc....chưa
kể đến nữ ca hát c̣n có thể phải biết
khai triển công tác: giao- hợp và điều-kinh với
cán bộ trách nhiệm, để được dành
được chỗ kiếm ăn. Tuy nhiên văn công
từ trong nước được đảng
đưa ra nước ngoài, tự do, lại
được dành ưu tiên, mọi dễ dàng từ các
trung tâm băng nhạc như Thúy Nga, Asia, Vân Sơn và
nhiều đài truyền h́nh của người Việt
ở nước ngoài ưu ái, giúp đỡ tận t́nh,
biến thành thần tượng, tạo uy tín. Văn Công
Việt Cộng xuất ngoại, ca hát di
dân... đều đẻ bọc điều.
Về sách
vở, một số nhà văn nước ngoài, trở
về sinh in sách, nhưng đảng và nhà nước không
cho, trái lại, khi cán bộ Việt Cộng, lúc
đương thời, ngoan cố, gian ác, nhưng khi
về hưu, phục viên, viết sách, than thở, sám
hối một cách nhẹ nhàng, lại được
một số nhà xuất bản cho người Việt
tỵ nạn Cộng Sản ở nước ngoài chủ
trương, rất là tâm đắc, dành ưu tiên xuất
bản cho các nhà văn nghiệp dư lẫn nghiệp
chuyên của Việt Cộng. Trong khi đó ở
hải ngoại đâu thiếu những nhà văn, nhà
thơ có tŕnh độ cao, khách quan, tinh thần dân tộc,
tác phẩm đáng được phổ biến để
giữ vững tinh thần, bảo toàn văn hóa....nhưng
các nhà xuất bảo mang danh là tỵ nạn, lai không dành
ưu tiên xuất bản sách, đó có phải là bọn khôn
nhà dại chợ?. Ưu đăi nữa là sách của
Việt Cộng xuất bản ở nước ngoài, c̣n
được quảng bá rộng rải, nếu cán
bộ Việt Cộng sống trong nước, sách của
họ được người đại diện bán,
ra mắt sách hộ và thu tiền gởi về.
Tại Việt
Nam, cờ vàng ba sọc đỏ đă bị triệt
hạ từ sau ngày 30 tháng 4 năm 1975, tất cả các
nơi đều bị cờ đỏ sao vàng tràn
ngập, không ai dám mang hay lưu trữ cờ vàng, chứ
mang ra công cộng là bị bắt, tù đày, tội
phản động, chống lại đảng và nhà
nước. Nhưng ở nước ngoài, cờ
đỏ sao vàng xuất hiện ngay tại các nơi có
đông người tỵ nạn, lấy danh nghĩa:
đáp lời sông núi, được băng đảng
Việt Tân bắt cầu để tạo điều
kiện cho cờ đỏ được công khai hóa.
Cờ đỏ sao vàng là biểu tượng tội ác, vi phạm nhân quyền, triệt tiêu tự
do, rập khuôn ngoại bang, đáng lẽ phải dẹp
bỏ. Nhưng lại có tay Tú Gàn, Nguyễn Cao Kỳ....cho
là cờ vàng đă hết thời, dẹp bỏ?. Ngay cả đại tá Vũ Văn
Lộc và nhóm Việt Tân ở San Jose, đồng t́nh
như thiếu tướng Nguyễn Khắc B́nh,
đề đốc Trần Văn Chơn...trong lần
kỷ niệm 35 năm thành lập cơ quan IRCC, lại
từ chối lá cờ vàng ba sọc đỏ, là lá cờ
mà những kẻ nầy từng tôn kính, được
vinh thân..... Chả lẽ cờ máu của Việt Cộng
lại được ưu tiên như thế?.
Trong
nước, báo chí, truyền h́nh, báo mạng do Việt
Cộng chủ trương và điều hành, họ không
bao giờ dành diễn đàn cho người Việt
quốc gia, hay cho phép nạn nhân thảm sát tết Mậu
Thân ở Huế được lên diễn đàn
để nói về tội ác, không thể che dấu
trước công luận quốc tế. Nhưng trái
lại ở nước ngoài, có vài diễn đàn, cơ
quan truyền thông do chính người tỵ nạn chủ
xướng, có khi là quân nhân, tù nhân chính tri....nhưng
lại ưu ái dành diễn đàn, chứa chấp
những tên có quan hệ đến cuộc thảm sát
tết Mậu Thân 1968, như Hoàng Phủ Ngọc
Tường, nói láo, mặt chay mày đá, đổ thừa
do bom đạn Mỹ-Ngụy. Gă Trần Kim Đoàn,
một cán bộ sau năm 1975, đội nón cối, mang dép
râu, ăn mừng đại thắng mùa xuân và phục
vụ tốt cho cách mạng, là người Huế,
chắc phải có quan hệ mật thiết với vụ
thảm sát tết Mậu Thân, nay hắn sang Mỹ sống
nhờ gả con gái cho một du học sinh cùng đảng
Cộng Sản, bài viết giải độc, chạy
tội vụ thảm sát tết Mậu Thân,
được một số diễn đàn chứa
chấp.
Hệ
thống truyền thông các nước dân chủ,
được cho là trung thực, tự do, nhưng
giới truyền thông không thể dùng phương tiện
để ca tụng tội ác của Quốc Xă Hitler trong
đệ nhị thế chiến, ca tụng cuộc tàn sát
hơn 100 triệu người tại các nước
Cộng Sản, từ năm 1917 đến nay, không tán
dương cuộc khủng bố 11 tháng 9 năm 2001
tạo Hoa Kỳ....trái lại họ c̣n lên án tất cả
mọi hành vi tàn nhẫn, vi phạm nhân quyền. Tuy nhiên, tại sao vài diễn
đàn của người Việt hải ngoại là
chứa chấp, cho phép những kẻ coi là đại
diện, có dính dáng đến vụ thảm sát tết
Mậu Thân 1968 ở Huế để chạy tội, ca
tụng cách mạng giết người và mạt sát
cả nạn nhân, gia đ́nh?.
Như vậy, Việt Cộng được
hưởng nhiều ưu tiên, ngay cả ở
nước ngoài, do chính những người từng là
nạn nhân của Việt Cộng: bỏ nước ra
đi, tù đày, bị cướp bóc tài sản....dành
nhiều ưu tiên hơn người quốc gia.
Chính những
thành phần vô ư thức hay có ư đồ thầm kín, móc
nối, giao lưu để hưởng lợi, đă và
đang dành nhiều ưu tiên cho Việt Cộng ở
những vùng đất mà đáng lẽ ra chúng phải lép
vế, như vậy, chả lẽ Việt Cộng có
tiền kiếp tốt như luật nhân quả của
sư Thích Chân Quang, cháu ruột của Hồ Chí Minh?.
Thạch
Sanh.