CHẠY BA QUĂNG ĐỒNG…ĂN BÁT CHÁO

Philato.

 

 

 

     Các cụ “nói thế” để ám chỉ những việc làm mà kết quả thu được không tương xứng với công sức bỏ ra, nếu tôi nói rằng chúng tôi chạy từ Little Saigon xuống San Diego để ăn một bát cháo rổi chạy trở về th́ đúng là “ăn bát cháo chạy ba quăng đồng”. Sự thật là như thế th́ phải nói thế chứ nói thế nào bây giờ? Đúng, nhưng chưa đủ, v́ đó mới chỉ là 1/50 sự thật, nếu không kể cho hết th́ tôi sẽ bị méo, ai thích méo-mó, mó-méo th́ cứ méo, c̣n tôi kiêng méo nên xin kể tiếp câu chuyện cho tṛn t́nh, không “ăn phở” ở Little Saigon mà chạy đi San Diego ăn …cháo.

 

     Sáng Chúa Nhật, ai cũng thường ngủ trễ, nên khi nghe điện thoại reo, người nằm bên toan nhấc máy để được “yên lặng nghỉ ngơi”, nhưng cô đâu biết tôi đang hồi hộp chờ tiếng chuông reo này nên tôi vội bốc… máy, chưa kịp alo th́ máy đă nói ngay:

     _ Tao và thằng Định đang trên freeway, 20 phút nữa đến đón mày.

Mừng quá, vội “mi” lên trán người nằm bên rồi tôi tung mền dậy, thấy có vẻ lạ nàng hỏi:

     _ Ai gọi sớm vậy? Hay bà nào gọi mà anh quưnh-quáng lên thế?

     _ Không phải bà mà tới 2 ông, 2 ông không có cái lót là Trần Vệ và Nguyễn Định đến đón anh đi dự tiệc Tân Niên của hội Vơ Bị San Diego.

     _ Sao anh không cho em đi với, hay là muốn đi ăn phở một ḿnh…nhưng thôi, đi thăm VB Diego là em yên tâm rồi, nhớ cho em gửi lời thăm cô chú Dân.

 

 


       Đă từng được K17 huấn luyện thay đồ trong một phút th́ 20 phút là quá dư, tôi sẵn sàng đứng cửa chờ anh hội trưởng. Định và Vệ bốc tôi rồi bốc Lộc K30 và anh chị Tom Vo K24. Cánh A là như thế, cánh B có anh chị Nguyễn Văn Hóa k19 và niên trưởng Trầm cùng gia đ́nh. Ai đó đề nghị làm một tô phở trước khi lên đường nhưng hội trưởng Vệ Vội Vảng cản:

     _ Không được, giấy mời ghi khai mạc lúc 11 giờ AM, bây giờ là 9.30 rồi, nhanh cũng mất 1.30, ḿnh đến trễ kỳ lắm.

 

     Tất niên năm ngoái đi San Diego th́ Trần Vệ lái, tháp tùng có anh chị Nguyễn Văn Ức, Lộc và tôi, xe chạy hơi chậm và ṿng ṿng tí ti, kỳ này Nguyễn Định lái, nhấn ga, qua mặt cả xe bú-lít khiến tôi ngồi sau cũng muốn… “lái” luôn. Nhưng h́nh như bu-lít biết chúng tôi đi phó hội VB Diego nên mỉm cười (?) và chúng tôi đến mục tiêu.

 

     Tưởng lộn địa chỉ nhưng khi thấy anh hội trưởng “Đi-e-Go” đang vác ngà voi,  khiêng kê xếp bàn ghế th́ mới biết đến đúng chỗ nhưng không đúng lúc, khách đến hơi sớm khiến hội trưởng hơi lúng túng, anh xin lỗi khách phương xa rồi alo rối rít “ Santa Ana tới rồi, mau lên”

 

     Này Công Dân ơi... ở đâu th́ cũng thế thôi, chuyện các anh hội trưởng làm một ḿnh là “chuyện thường ngày ở huyện”. Cũng nhờ tới sớm nên chúng tôi có dịp dạo quanh “công viên” của Dân, cũng là địa điểm tổ chức họp mặt. Nơi này tôi đă đến đôi ba lần nhưng hôm nay khác lạ, trái cây nhiều quá, kiểng đầy sân, th́ ra Công Dân cũng là dân thích chơi hoa. Nhờ tới sớm nên chúng tôi có dịp chào hỏi làm quen với các Vơ Bị địa phương ngồi trên ghế đá công viện, tưởng xa lạ nhưng chỉ sau vài ba câu kỷ niệm trường cũ là anh em một nhà “họp chợ”.

 

 

 

 

     Bất cứ nơi đâu, “tiền hội họp” là thời gian thú vị nhất, vui nhất, nghe danh đă lâu mà nay mới biết mặt, thế là cười và dỡn mặt thả dàn. Tôi nghe danh niên trưởng Phùng Ngọc Sa qua các bài lư luận, đọc các bài viết của ông cứ tưởng tượng ông là một người quắc thước, quát tháo, nhưng nào ngờ “Sa hiền như ma..sơ”.

 

     Thấy một chàng cao lêu khêu bước vào, không biết là khóa nào nên tôi cứ chào  niên trưởng” cho chắc ăn. Thấy Vơ Bị địa phương gọi anh là Thông, Vũ Xuân Thông K17, tôi trố mắt nh́n anh, tôi xoa-xoa tay, dụi mắt cho sáng để t́m dấu vết “Người T́nh Không Chân Dung”, người hùng Biệt Kích 81 nơi anh.

 

     Phải thú thật rằng, bất cứ nơi đâu, hễ gặp một ông K17, dù là thân hay sơ, dù ông có là cựu hung thần hay không th́ tôi vẫn muốn xà tới kiếm câu chuyện làm quen để rồi “rỡn mặt cho bơ ghét”, thấy ông BĐQ Nguyễn Hoài Cát, ông KQ Nguyễn Duy Diệm, ông BB Nguyễn Tiến Măo, ông TQLC Lê Văn Cu, ông thầy pháp Nam Sinh Tín là tôi chào, bắt tay rồi vờ xoa xoa bóp liền cái vai của các ông cho đau, cho đă cái thù xưa, nên chi tôi ngắm nghía ông Thông K17 cho chắc ăn nhưng chịu thua, không nhận ra dấu tích xưa mà chỉ c̣n một nụ cười nhúc nhích bộ ria với cái ..t́nh VB.

 

     Tôi chán cái ông “Người T́nh no leg-face”, nhưng tôi phục người Hùng BK81, h́nh ảnh ông sừng sững uy nghi như một pho tượng, thần tượng của tôi vẫn c̣n nơi ông. Đợt 2 Mậu Thân ở Saigon vào những ngày 5-6-7/5/68, Trâu Điên tôi đánh vùng Lê Quang Định, Chùa Dược Sư, rạp Đông Nh́, ngă ba Cây Quéo, G̣ Vấp, một vùng toàn là bụi tre to tướng mà lũ chuột lại đào hầm núp dưới, bom đạn không phá được khiến Trâu vất vả, húc mệt nghỉ th́ được lệnh lui ra làm lưới bao vây để BK81 Vũ Xuân Thông vào đặt bẫy, v́ anh Thông thích đi “chơi đêm”. Ban đêm mà VC nổ súng là tóe lửa, lộ mục tiêu, lộ cửa hầm thế là anh Thông trườn ḅ tới, dí “em” 26 hay mini vào miệng hầm là các em VC banh càng banh xác. Các em chịu không nổi lối chơi kiểu cọ của BK Thông nên bỏ của (hầm) chạy lấy người th́ vướng lưới TQLC, 150 con cháu ba-ác ra đầu hàng, trong đó có 2 tên CS (ca sĩ) Bùi Thiện và Đoàn Chính (con nhạc sĩ Đoàn Chuẩn).

 

     (Tôi xin mở dấu ngoặc để kể riêng cho BK “Bắc Kỳ” Thông nghe chuyện không có thật: Trên đường giải giao những tên VC và 2 tên CS này về BTL/BKTD, ông Chiến Đoàn Trưởng Tôn Thất Soạn bảo tài xế lượn ṿng qua phố đông người cho chúng lác mắt chơi. Mấy chàng trai “hồi chánh” trố mắt nh́n phụ nữ thủ đô qua lại rồi th́ thầm với nhau “sao nại có gân nhẩy?”. Hiểu ư, tài xế giải thích rằng là phụ nữ miền Nam vừa dẹp vừa ư tứ kín đáo chớ đâu lại như lính gái “săng-xú, săng-x́”. Hết chuyện).  

 

     San Diego là nơi có thời tiết tốt nhất nước Mỹ, sáng nay Chúa Nhật, không khí se lạnh như Đà Lạt, tài tử SVSQ 3 gạch d́u giai nhân dạo cảnh ngắm ổi, xoài, cam ḅng bưởi trong vườn cây nhà Dân cứ t́nh như 50 năm về trước ở vườn cây ăn trái Lái Thiêu. Em thèm chua hả? Ngày xưa em không cho anh “leo cây” th́ nay anh leo lên hái ổi cho em ăn. T́nh biết là chừng nào, nếu nhà văn Huỳnh Văn Phú tức Phú-Phét kiêm ca sĩ ở đây th́ nhất định chàng ta sẽ hát theo diệu dân ca “Trèo Lên Quán Dốc” rằng th́ là:

     “Trèo lên cây khế tôi thấy anh chàng mặc quần để d.., thấy tôi chàng lấy tay bit...”.

 

 


 

     Ngắm niên trưởng Trần Khắc Thuyên, đồng khoá đồng ch́a Trần Kim Đức, vô địch Karate’ Tom Vơ v.v.. cùng phu nhân cứ như lạc vào bồng lai tiên cảnh nơi vườn ổi khiến tôi hối hận, chỉ v́ nghĩ quẩn “không ǵ quư hơn tự do”, không cho người t́nh đi theo th́ d́u ai? Không lẽ ôm eo “người t́nh không chân dung”! Thôi th́ ta buồn ta đi lang thang, một ḿnh ta đứng ngắm cây sầu riêng chưa có trái.

 

     Giờ đă điểm,Vũ hội trưởng mời khách vào hội trường chào cờ rồi nghe đôi ḍng tâm sự lư do tại sao không tổ chức tại nhà hàng mà lại tổ chức ở Vũ Gia Trang? Xum họp đại gia đ́nh Vơ Bị là chính và chỉ VB mà thôi, thứ đến là tiết kiệm..

 

     Tuy Vũ hội trưởng không nói ra nhưng từ kinh nghiệm bản thân, tôi hiểu rằng nếu tổ chức tại “rét-tô-răng” th́ phải mời quan khách và các hội đoàn theo phong trào… kẻo mang tiếng không sinh hoạt chung với cộng đồng. Thế rồi đưa đến t́nh trạng ‘bánh ích đi, bánh quy lại”.

     Đây là một thực tế mà các hội trưởng “ngậm bồ ḥn làm ngọt”. Sơ sơ 20 hội đoàn mời nhau thôi, trăm dâu đổ đầu ông hội trưởng, cử ai đi thế bây giờ, hội trường đành “do it himself or selfservice), hy sinh thời gian cuối tuần đă là tiền bạc rồi c̣n $ chi th́ sao? Không chi không được, mà chi th́ lấy chi mà chi đây? Tiền quỹ chăng?jamais, never”. Thế là móc bóp (ví) vợ, vợ thương vợ cười th́ cười theo, vợ nghèo vợ méo mặt th́ méo mặt theo. Một thí dụ cụ thể xin nói đề chứng minh: Tiệc mới nửa chừng th́ hội trưởng Trần “Vệ Vội Vàng” đă hối chúng tôi về đề kịp buổi chiều chàng ta c̣n phải đi dự Tân Niên của Thủ Đức. Một thực tế nhức đầu với $ hưu chứ chẳng phải chơi. Đây có phải là một trong những lư do ít ai dám xung phong ứng cử? Vậy th́ cũng nên thông cảm cho sự hy sinh của những hội trưởng, bầu xong rồi sống chết mặc ông th́ không công bằng chút nào.

 

     Nghi lễ xong, vừa bước ra ngoài hội trường th́ gặp làn gió chướng rất khó chịu, đầu gió anh hội phó quạt quạt BiBiKu, cuối gió tôi ngộp thở v́ nuốt nước miếng không kịp may mà có cứu nhân giúp đỡ, quư chị trong ban tổ chức mời, thay v́ ăn súp măng cua th́ ăn cháo cá, chị nói “cá vừa câu sáng nay”.

     Trời lạnh, “bụng đói cật rét” mà tay nâng chén cháo cá nóng hổi, những sợi chỉ gừng, tí tiêu, tí hành ng̣ mà các chị trao cho th́ …ôi thôi, ấm ḷng biết chừng nào, ḷng đây là dạ dầy và trái tim. Đi một hơi, nửa chén, ngừng lại, chép miệng liếm môi suy nghĩ tôi nhủ thầm:Chạy ba quăng đồng an chén cháo” chỉ chén cháo này thôi là đủ sở hụi rồi.

 

     Quan sát một ṿng, gia đ́nh Vơ Bị đến rất đông, có lẽ đông ngoài dự trù chăng? Trong đó có cả các chị, phu nhân các đại niên trưởng, dù các anh đă đi xa, nhưng các chị vẫn gắn bó với hội như chị Huỳnh Thu Toàn K3, chị Đặng Ngọc Lân K4, chị Tôn Thất Chung K16, các chị Lê Tinh Huy, Hồ Văn Chạnh K23. Đi dự Tân Niên VB/Di-E-Go tôi được gặp các niên trưởng niên đệ rất vui trong t́nh anh em một nhà thật sự, tha hồ đùa vui, kể cả những anh chị chỉ nghe danh mà nay mới biết như: Mũ Đỏ Đào Đức Bảo K21 của hồi kư chiến trường “Khoảng Tối Nh́n Lên”. Bùi Văn Hồng K23 từ San Jose bay xuống. Rất vui được gặp HQ Trần Văn Thiệt K23, vui v́ thiệt là HQ mà cũng đồng với tôi là không hiểu tại sao mà không có Hải Pháo yểm trợ cho LĐ.147/TQLC ở băi biển Thuận An? Không KQ, không Hải Pháo thế là băi biển Thuận An trở thành “pháp trường cát”, đau đ..chịu được.

 

     Vơ Bị dến đông là vui rồi, người nhà với nhau cả th́ thắc mắc chi vấn đề ẩm thực, nếu có VB nào bị lỏng bụng là do theo sau đoàn lân, người ta nói theo voi ăn bă mía, theo sau đoàn lân, lân sực hơn voi mà tôi c̣n no bằng xôi ṿ là vui rồi, đông là vui, vui là chậm già, phải không NT Giàm Sát, ông K16 mà tôi tưởng 16x2.  Ở đâu cũng thế, câu: “đất lành chim đậu” vẫn đúng, xin cám ơn quư anh chị em trong hội Vơ Bị San Diego, cám ơn anh chị Thuyên, cám ơn Biet Cach* 81 Nhẩy Dù, và Vũ gia trang.

 

     Cám ơn thật nhưng cũng góp ư thật đây, dù góp ư này đúng sai chưa biết.

     Tham dự những buổi hội ở Thủ Đô Tỵ Nạn, kể cà các buổi sinh hoạt của Vơ Bị, tôi đều thấy chào Quốc Kỳ Việt Nam trước rồi mới tới Hoa Kỳ sau, nhưng trong buổi họp mặt này th́ ngược lại. Trước khi cử hành nghi lễ, tôi thấy “h́nh như” anh hội trưởng có nhắc chào cờ Việt-Mỹ, nhưng rồi lại Mỹ Việt khiến cô hát bản Quốc Ca Hoa Kỳ hơi bị bất ngờ, trục trặc này ngoài ư muốn hay chương tŕnh ấn định sẵn như thế?

 

     Việc chào cờ Mỹ-Việt hay Việt-Mỹ trong gia đ́nh Vơ Bị, tôi chưa nói cái nào đúng sai, nhưng trong đại gia đ́nh Vơ Bị th́ nên thống nhất, mà muốn thống nhất th́ Tổng Hội nên thông báo cho các hội địa phương.
 

     (* Biệt Cách hay Biệt Kích 81 ND hả anh Vũ Xuân Thông? Tại v́ nghe nói ở trại tù CS, khi đọc tên một anh ở đơn vị này, có lẽ anh ấy viết khó đọc, hoặc tên quản giáo ngu nên nó đă mắng anh tù ghi đơn vị “Biet Cach 81 Nhẩy Dù” rằng:

     _ Nhẩy Dù là được rồi cần ǵ phải khoe biết nhẩy 81 cách.

 

Philato.