TIN ONG SỨ ĐIỆP ----- ( Trích đăng nguyệt San Con Ong Việt Số 105 tháng 7, 2009):
*** Con Ong Việt: Không biết xin lỗi
đọc giả làm sao cho đủ. Tháng 6
vừa qua Con Ong Việt không phát hành được báo mà
cũng không báo trước để quư vị phải
ngóng đợi. Xin đọc giả đại xá,
thông cảm cho, tháng vừa qua, mấy cây cột trụ
của Con Ong bay tứ tán, người th́ đi “tours”,
người th́ đi thăm nuôi cháu nội, cháu ngoại...
Riêng ông chủ bút Vũ Lâm th́ bận rộn dọn dẹp
thu xếp trăm công ngàn việc, việc công, việc
tư, việc sở trước khi “retire”, lại thêm mang
một lời hứa giúp hội Vơ Bị San Diego hoàn
tất Đặc San Dalạt 2009 nên Con Ong Việt tháng 6
không phát hành được.
Nhân
đây, Con Ong quảng cáo miễn phí và mời gọi
đọc giả Con Ong yểm trợ cho Đặc San
ĐàLạt 2009 do hội CSVSQ Trường Vơ Bị
Quốc Gia Việt Nam San Diego phát hành
-
ĐẶC SAN ĐÀ LẠT – 2009 với nhiều tài
liệu và hàng trăm h́nh ảnh về Đà Lạt xưa và nay.
-
Đọc ĐẶC SAN ĐÀ LẠT – 2009 để so
sánh: - Đà Lạt ngày xưa, Đà Lạt thiên nhiên,
như người con gái đẹp hồn nhiên, mộc
mạc không son phấn – Đà Lạt ngày nay, Đà Lạt
nhân tạo, như người con gái ăn sương ḷe
loẹt phấn son rẻ tiền.
Để có
ĐẶC SAN ĐÀ LẠT – 2009
và để biết thêm chi tiết liên
lạc:
Cựu SVSQ Dương Văn Thái K24
Địa Chỉ:
Email: thaik24@gmail.com
- Điện Thoại: (858)
717-3016.
*** Quư vị: chủ nhiệm, chủ bút và
nhóm chủ trương Đặc San Lại Giang: Cám ơn
những ưu ái quư anh chị dành cho anh chị em Con Ong
Việt. Nhận được Đặc
San Lại Giang 2009 đă lâu
nhưng COV phát hành hơi thất thường nên măi
đến hôm nay mới có dịp phúc đáp cám ơn. Thời buổi kinh tế khó khăn,
quư anh chị gửi cho COV một quyển, chung
nhau đọc là đủ rồi, tiết kiệm ngân
quỹ cho hội. Năm nào mở Lại Giang, tôi cũng
dừng lại rất lâu ở ngay trang đầu tiên,
để hănh diện cái cao quư của người Việt
(thời chúng ta ??), để cảm
nhận nét đẹp của nền giáo dục,
đạo đức, văn hóa, tri thức của
người Việt
Công ơn thầy luôn tạc
dạ
T́nh nghĩa bạn măi ghi ḷng
Mảnh đất hẹp TOSĐ này,
không đủ để tâm t́nh, mong có dịp gặp nhau
để tâm sự.
Đặc San Lại Giang là
tiếng nói của các cựu giáo Sư, Học Sinh và Thân
Hữu của các trường Trung Học Tăng Bạt
Hổ Bồng Sơn, Bồ Đề Bồng Sơn và Bán
Công Tam Quan thuộc tỉnh B́nh Định. Một
quyển Đặc San đặc sắc hàng đầu
tại Hải Ngoại từ h́nh thức đến
nội dung. Quư đọc giả nào muốn có đặc
San Lại Giang xin liên lạc:
Chủ
Nhiệm Kiêm Chủ Bút Nguyễn Công
Lượng hoặc Thủ Quỹ Phan Gia Quư
710
Tel: (626) 458-8543 -
(714) 375-3867
E-mail lienlac@laigiang.com
hoặc lienlac@laigiang.org
*** N.Đ.Trọng ( Dorchester, MA): Số báo
đáo hạn có ghi trên label gửi báo, ông “renew” hơi
sớm c̣n 4 số nữa mới hết hạn. Lời
thư của ông có cái “air” “Cùi”, hỏi quá nhiều,
biết quá rơ về “Cùi”, nhưng ông không chính danh nhận
mình "cùi", nên người giữ
vườn TOSD đành giữ khoảng cách, như trả lời một độc giả bình thường mà thôi. Xin trả lời ông
thứ tự, từng đề mục:
- Con Ong này là một
thành viên trong hội (dân đen) chỉ đóng góp trong
khả năng để hoàn tất Đặc San Đà
Lạt 2009, nhưng không lo phần phát hành. Việc order,
đóng góp, yểm trợ, đại diện để
phân phối địa phương, xin liên lạc trực
tiếp với hội trưởng hoặc ban chấp hành
hội Vơ Bị-San Diego.
- Hôm
đại hội kỷ niệm 10 năm thành lập
hội, không có mặt thằng Lê Xuân Sơn. Ngay từ thuở c̣n ở Việt Nam,
thời làm quận trưởng Củ Chi nó đă xa lánh
với khóa với trường. Trên 10 năm ở thành
phố San Diego này nó cũng lẩn trốn, không xuất
hiện ngoài công chúng, chứ đừng nói đến
những sinh hoạt với hội Vơ Bị San Diego. Khai gian
hưởng trợ cấp tàn phế, ẩn mặt trong
tối, ném đá dấu tay phá hoại, chui dưới
gầm giường mọi người, đê tiện,
đặt chuyện dơ dáy, chửi bới không chừa
một ai trong các đoàn thể ở San Diego. Anh em Vơ
Bị có cái t́nh cảm truyền thống, có thể bất
đồng chính kiến, có thể căi nhau, mắng chửi
nhau nhưng không bỏ nhau, hội Vơ Bị không bao giờ
có cảnh chia 2... Anh em Vơ Bị, hội Vơ Bị bất
cứ nơi nào, không có quyền và chưa bao giờ
ngăn cấm, ruồng rẫy bất cứ một
cựu SVSQ nào đến với hội, chỉ có tự
ḿnh lánh xa v́ mang mặc cảm xấu xa tội lỗi,
đă làm điều ǵ ô nhục cho trường mẹ. Đó là trường hợp của Lê Xuân Sơn
khóa 21. Sau năm 1975, có những sĩ quan Vơ Bị
lộ diện là người của CS cấy vào học
trong trường, nhưng, h́nh như trong tận đáy
ḷng, họ vẫn mang một cái t́nh thiêng liêng nào đó
với trường Mẹ, họ vẫn có ư cảm
phục, kính trọng tập thể, dù biết anh em
chối bỏ họ, họ vẫn cố mon men
đến tiếp xúc với đàn anh, đàn em, không
phải để hại mà để ngầm giúp
đỡ. Trường hợp LXS lại trái ngược,
LXS chối bỏ Vơ Bị, xa lánh, trốn chui trốn
nhủi trong tối, ẩn danh, giấu mặt, th́ với
suy luận của người ấu trĩ nhất,
cũng đoán được những hành vi trong quá
khứ phải tác hại, tồi bại, gian ác, khủng
khiếp đến cỡ nào!... chắc chắn phải là
một thứ ḍi bọ kinh tởm, sợ những nơi
sáng sủa, thanh sạch, sợ thuốc sát trùng. Ở
(Con Ong đi hơi xa đề... xin
ngừng!)
*** Tr.
Đ. Trung (Houston, TX): Con Ong
nhận được rất nhiều bài viết về
quyển hồi kư của Tô Hải, trong đó có cả bài
viết của ông, nhưng ông chủ bút không quyết
định đăng bài nào cả v́ quan điểm
điều hành báo Con Ong Việt cũng như web Con Ong
Việt khác với các tờ báo và các website khác:
-
Khi đă có quá nhiều các cơ quan truyền thông phổ
biến một vấn đề, Con Ong không có nhu cầu
phải tiếp sức, chạy theo
đuôi, đăng cho có, đăng góp mặt, đăng cho
đầy trang.
-
Im lặng thường đôi khi biểu lộ sự
đồng thuận, có thiện cảm của Con Ong, Con
Ong chưa học được nghề khen! và không biết nghề lạy. Trước
đây thấy mấy bô lăo của Mặt Trận, bố
mẹ, ông bà, tổ tiên chúng, chúng chưa vái lậy
được một lậy, nhưng lại chổng mông
cao hơn đầu, x́ xụp lạy trước bàn
thờ Hoàng Minh Chính, Con Ong đă đau bụng ỉa
chảy mất mấy ngày. Bây giờ mấy
ông mà rủ nhau vái lạy Tô Hải th́ xin hăy từ từ,
để Con Ong c̣n kịp đút nút ... đi t́m mấy
vỉ Anti-Diarrheal.
-
Con Ong không đăng bài, không đứng chung
với phe phái nào cả, đứng phe nào thấy cũng
không hợp lư:
-
Người ta viết hồi kư, tự nhận là ḿnh hèn,
mấy ông cũng không cho người ta được hèn,
dựng người ta lên, vái lia lại, giống như vái
Hoàng Minh Chính ngày trước, bắt người ta
phải làm người hùng, can đảm!...
Con Ong thấy nghịch lư!!
- Người ta
viết hồi kư nhận ḿnh là thằng hèn, mấy ông không
bằng ḷng, vác củi tạ phang lên đầu
người ta, c̣n mắng là: Nhận là thằng hèn như
thế, chưa đủ!... c̣n dấu
nhiều chuyện hèn hạ, đốn mạt hơn
thế nữa cơ! Con Ong thấy bất nhẫn!
Con Ong xin gửi lời chân t́nh
đến ông Tô Hải. Cuối đời, ít ra ông cũng
làm được một việc hữu ích là cố
sức banh mắt những kẻ c̣n nhắm mắt,
chưa nh́n ra đám súc vật đếm từ H.C.Minh đến đám lănh
đạo đương thời, đă đẫn
dắt, đưa cả một dân tộc xuống hố,
xuống địa ngục của chết chóc, nghèo
đói, tủi nhục và đang biến Việt Nam thành
một quận, huyện của Tàu. Hồi kư của ông và
ông, cần thêm can đảm để phổ biến
rộng răi trong nước, không có tác dụng nhiều
ở hải ngoại. Ồn ào ở hải ngoại mang
tính phô trương, lợi nhuận, chỉ làm giảm
đi giá trị tinh thần, ư nghĩa xám hối... Ở hải ngoại có nhiều loại ruồi
nhặng, bu vào cái ǵ là sinh ḍi bọ, thối cái ấy.
COV mong hồi kư của ông không bị ruồi
nhặng hải ngoại đậu.
*** xxnguyen2003@yahoo.com: Kính thưa
Ong Chúa, tôi thắc mắc: -Nh́n vào trang web Con Ong hôm nay có h́nh
toán Quốc Quân Kỳ. Chỉ có Cờ Vàng và cờ của
trường VBĐL. Vậy cờ Quân Lực VNCH ở
đâu?. Các ông đă QUÊN?.
Các Ông TỪ CHỐI?. Một
điều không thể chấp nhận.
Con Ong này chỉ là "dân
đen" không có chức tước ǵ trong hội
CSVSQ/TVBQGVN-SD, trả lời ông với tư cách "Con
Ong" v́ ông gửi e-mail đến Con Ong thay v́ ông gửi
e-mail cho hội: - Ông có khắt khe quá không? nếu
như Con Ong thắc mắc có lẽ c̣n khắt khe
nhiều hơn ông, thí dụ như: tại sao các ông
lại mặc quân phục SVSQ, tại sao các ông lại
đeo Alpha khi các ông không c̣n thuộc TVBQGVN? Tại sao
mặt các ông già khú đế mà c̣n là SVSQ?. . . .
Nhưng thôi, khó dễ nhau làm ǵ,... Tha,
bởi v́ tất cả chỉ là h́nh ảnh tái tạo
để tường nhớ "chút hương
thừa" mà thôi - Hội CSVSQ/TVBQGVN/SD cũng chỉ tái
tạo lại h́nh ảnh xưa, h́nh ảnh khối quân
quốc kỳ của TVBQGVN, h́nh ảnh quân trường,
h́nh ảnh đời SVSQ... để nhớ mà thôi...
Đính kèm theo đây là h́nh khối quân
quốc kỳ ngày xưa của trường Vơ Bị, ngày
ấy Tổng Tham Mưu Trưởng QLVNCH cũng không
thắc mắc tại sao không có cờ QLVNCH.
Tái tạo
để nhớ lại kỷ niệm, h́nh ảnh xưa
th́ cũng phải giống giống một chút, tái tạo
mà giả dối, gian lận th́ không thể chấp
nhận được. Như ở San Diego, có
mấy ngài trong “Hội Ve Chai”, trung sĩ thông dịch,
thượng sĩ quản kho, cả đời chưa bao
giờ được mặc quân phục SVSQ Thủ
Đức, qua Mỹ được làm sĩ quan,
được mặc quân phục SVSQ nên sướng tê,
đi đâu cũng đóng bộ, thậm chí đi ăn
cưới cũng chơi luôn làm SVSQ. Nón đội th́
ngửa lên trời như nón cao bồi Tếch Xịt, tay
áo sắn nửa chừng kiểu mặc quần Jean áo
sơ mi, dây biểu chương th́ rối ḷng tḥng như
đeo dây thừng, bút nịt vàng chưa biết thắt
đúng cách, đứng nghiêm con chó có thể chạy
lọt qua hai chân, chào tay th́ giống như phủi ruồi
trên tai... nhớ bài học quân phong quân kỷ ngày mới
tập làm lính: “Nh́n quân phục biết tư cách”. Có ông
chưa bao giờ leo lên chuồng cu
cũng chơi luôn cái cánh bằng dù, thêm cái bằng Biệt
Động cho đẹp bộ quân phục. Có
ông chạy bàn trong câu lạc bộ không quân qua Mỹ
chơi nguyên bộ đồ bay, đeo cánh bay cứ
như phi công thứ thiệt. Tái tạo
kiểu gian dối này không những không chấp nhận
được mà c̣n đáng chửi.
*** N.T.Khuê
(Quebec, Canada): Cho
đến hôm nay, Con Ong vẫn cố giữ im lặng
về vấn đề này để không phạm giới
luật mà nhóm Con Ong đă tự nghiêm cấm ḿnh ngay từ
thuở ban đầu, khi Ong c̣n chập chững tập bay
là: không được phép bay ở những nơi tôn nghiêm
và tránh đụng chạm đến vấn đề tôn
giáo, bởi v́ vẫn đề này rất nhậy cảm
và hết sức tế nhị. Trong quá khứ, chẳng
đặng đừng, Con Ong đă phải đặt
thiền sư Nhất hạnh vào trường hợp
ngoại lệ và một lần với đám sư
quốc doanh và băng đảng Mặt Trận hoạt
động trong Như Lai Thiền Tự tại San Diego...
Đến bây giờ, nơi đất cấm địa
không cho Ong bén mảng đến, “chúng” đi khơi
khơi, đặt thượng liên, AK, B40 bắn tứ
phía làm khó sử cho Con Ong!! Ông cứ chờ
đi, chuyện ǵ cần phải viết, Con Ong sẽ
viết. Nhóm Con Ong vẫn cân nhắc, dè đặt,
chẳng đặng đừng mới phải “mở
mặt trận”. Mỗi lần gây ồn ào
tranh căi, đấu đá nhau trên báo chí truyền thông,
người thắng, kẻ thua đều thiệt
hại, sứt mẻ. Kẻ thắng trọn
vẹn, duy nhất là Việt gian cộng sản và Băng
Đảng Việt Tân trên đường thực thi
nghị quyết 36 và tiếp thu cộng
đồng người Việt hải ngoại.
*** T.T.Huyen
(
Đọc ké được
đoạn thư trên Con Ong thấy mích
ḷng quá! lời thư không phải là chê
trách, mà cũng chẳng phải là khen. Xin cho
Con Ong được cải chính. Chủ
trương của Con Ong Việt là làm mật, cố
đem mật ngọt cho cộng đồng người
Việt hải ngoại. Chỉ sử dụng ng̣i
chích, nọc ong với tập đoàn lănh đạo CS
hại dân hại nước và đám nằm vùng, băng
đảng trở cờ đang ngấm ngầm phá
hoại, đánh phá, chia rẽ các đoàn thể, các
cộng đồng người Việt ở các
địa phương. Tự nguyện
đưa lưng gánh vác việc công. Phe
địch có chỉ đạo bằng nghị quyết
36, có tài lực, phương tiện, dồi dào. Phe ta
cơm nhà, tiền vợï, cơm nắm muối vừng
mang theo ra trận, thương tích
đầy ḿnh, xứt đầu mẻ trán là chuyện
xảy ra như cơm bữa!!!!. . . Gánh vác việc công,
quét rác, dọn dẹp không được trả
lương mà lại bị tiếng hàm oan “chích
người nhức nhối lắm” th́ hỏi làm sao Con Ong
không khỏi bất b́nh! Xin bạn đọc kỹ Con Ong
Việt, để xem những thằng, những băng
đảng bị chích trên Con Ong Việt có đáng bị
chích hay không?
*** Tuyết
Lan (
Thư
th́ mỏng như suốt đời mộng ảo - Check
th́ buồn v́ chỉ có 35 đô (renew) - mà hỏi th́ cắc cớ !! Nghề của Con Ong
đâu phải là nghề làm báo, nghề trong xưởng
máy. Người Việt ở Mỹ không có nhu cầu
đọc sách báo, thơ văn. Văn thi nhân nào ở
Mỹ mà mơ chuyện mài thơ, mài văn ra mà ăn th́ đói dài dài... Con Ong này đâu
phải là tủ sách văn chương thi phú, bụng
rỗng tuếch làm ǵ có được “một bồ
chữ nghĩa” như bà nghĩ. Để trả lời
bà, phải “seach” mờ mắt trên internet:
Có
rất nhiều bài thơ “mượn tạm” câu thơ
này, có người th́ viết “Vọng mỹ nhân hề
thiên nhất phương”, có nhiều người lại
sửa là “Vọng cố nhân hề thiên nhất
phương”, “Vọng cố hương hề thiên
nhất phương”. Câu thơ này nguyên thủy trong bài Tiên
Xích Bích Phú của Tô Đông Pha:
Quế trạo hề lan tương,
Kích không
minh hề tố lưu quang.
Diểu diểu hề dư
hoài,
Vọng
mỹ nhân hề thiên nhất phương.
bài
thơ dịch của Đào Nguyên Phố là:
. . . Chèo quế buồm lan
Đập tung
ánh sáng, miết lên ngược ḍng.
Xa thăm thẳm chạnh ḷng
tưởng nhớ,
Trông
mỹ nhân cách trở phương trời.”
Phan
Kế Bính cũng có dịch 4 câu thơ này nhưng Mỹ
Nhân mà dịch là Quân Tử chẳng khác nào cái cối mà
dịch là cái chày, cái lá đa mà nói là củ khoai th́ Con Ong
hổng chịu! ...:
Thung thăng thuyền quế
chèo lan,
Theo vùng
trăng tỏ vượt làn nước trong.
Nhớ ai canh cánh bên ḷng,
Nhớ
người quân tử ngóng trông bên trời.
*** P.T.Gấm
(Westminster, CA): Quậy th́ bà khỏi cần thách
đố, thừa can đảm viết truyện thật
đời ḿnh với t́nh đầu, t́nh cuối, t́nh
lỡ và những “người trong mộng” đăng báo, ra sách, kư tên
thật, chỉ sợ có người thấy có tên ḿnh trong
truyện mà run ...! Thách bà đấy, có gan viết
truyện thật, chuyên t́nh lỡ của bà, tên thật,
người thật rồi rao bán, ra sách, đăng báo...
Quậy sẽ cạo đầu, ăn
chay một năm.
*** N.M.Th́n
(
Chuối, quanh
năm. Táo, đang mùa. Hồng, tháng 9-10. Nhăn, tháng 10,11,12.
Thanh Long, tháng 9,10,11. Ổi, Măng Cầu
rộ nhất vào tháng 10,11,12 rồi lai
rai qua đến tháng 3... Nhưng, qua kinh nghiệm đau
thương năm ngoái, năm nay bà chủ vườn
“check credit”, những ai “bad credit” như bạn, không
được welcome. Năm trước bạn hướng
dẫn một phái đoàn quân số hơn một tiểu
đội ghé thăm... bạn của bạn đâu
phải là bạn của chủ vườn! Thế mà các
nàng cứ tự nhiên như người Hà-Lội,
cười vui đi hái lộc chùa, càn quét chiến
trường, thi đua thu lượm chiến lợi
phẩm, to, nhiều, nhanh... cứ đầy bao đi
chợ là đem ra cất vào cốp xe rồi vào nhà
kiếm bao khác, chạy lẹ ra vườn cho kịp
với chúng bạn để thi đua... vặt. Bệnh
rất thường t́nh của con người, thấy
trái cây xum xuê đẹp mắt th́ động ḷng, thích hái,
nhất là được hái tự do, hái free như hái cây
trái trong rừng... nên, ăn không hết cũng hái, vất
thùng rác cũng hái... Của người phúc ta, hái về
khoe chúng bạn, hái về cho bạn bè hàng xóm láng giềng.
Không thương xót nghĩ đến công người
chủ vườn, cả năm cắt tỉa,
tưới nước bón phân! Chăm cho cây có hoa trái th́
cả năm dài, văn trụi lủi trái chỉ cần
10, 20 phút... Có những trái thật to thật
đẹp, ngay cả chủ vườn cũng không
muốn hái, thích để trên cây cho đẹp để
ngắm nh́n cho sướng mắt không phải để
ăn. Nhưng các nàng lại nghĩ là chủ
vườn không thấy, không biết trong vườn có
những cây có trái to đến như thế nên, la réo,
gọi nhau, xục xạo, “phấn khởi-hồ
hỡi”, om ṣm như nhà thám hiểm đại tài t́m
được “mỏ vàng” và chẳng bao lâu... những cây
ấy trụi lủi. Cũng có những trái măng cầu
trông th́ to, nhưng chưa đủ già, không thể chín
được, hái về rồi cũng vất thùng rác mà
thôi ... Khi phái đoàn về rồi, kiểm kê thiệt
hại, bà chủ vườn phán ngay một câu: “Năm
tới không cho anh Th́n đem bạn đến nữa”. Có
nghĩa là bạn vẫn được welcome, đến
lai rai với ông chủ, nhưng đem bạn đến
th́ không tiếp!
Cũng v́ tai
nạn năm vừa qua, năm nay quư khách đến
vườn sẽ mất vui, mất tự nhiên hơn
mọi năm v́ cái bảng điều lệ treo tọng teng
trước cửa ra vườn:
-
Mời các bạn vào thăm vườn cây ăn
trái.
-
Mời các bạn cứ tự nhiên nếm thử cây trái
trong vườn, nếm thỏa thích, ăn
no nê, ăn chán ngán...
-
Mời các bạn cứ hái trái tùy thích, tự tay hái trên cây
mới có cái thú vào vườn hái cây trái, nhưng, hái
đủ ăn, đủ mang về cho gia đ́nh,
đừng phí phạm, đừng dư thừa
đến mức vài tuần sau phải khệ nệ
đem bỏ vào thùng rác - Đừng “Của người
phúc ta” hái đem cho bạn bè, bà con, hàng xóm.
-
Khi bẻ gẫy cành, khi vặt trái phí phạm, trơ
trụi một cây, xin các bạn một thoáng nghĩ
đến công người chăm sóc vườn, cả
năm dài cắt tỉa, làm cỏ, tưới nước,
bón phân, xịt sâu mới có được một mùa hoa
trái.
Con Ong Việt