CHỐI
BỎ QUÁ KHÚ
Bùi Văn
Quư ---
Việt Tân, Việt
Cộng, Việt Gian
Ba cái Việt ấy
quậy tan hội đoàn.
Chối
bỏ quá khứ là trạng thái chán nản, tuyệt
vọng, là khởi nguồn ư niệm đầu hàng
của một người đang sinh hoạt trong đoàn
thể, nhất là trong các đoàn thể chính trị
đấu tranh ư thức hệ giữa Quốc Gia và
Cộng Sản.
Hôm nay, tôi xin
chối bỏ quá khứ của tôi. Tôi
viết bài này ném lên không trung tiếng thở dài chán
nản, nhưng chưa tuyệt vọng. Tôi sẽ
về ẩn ḿnh trên một ốc đảo im vắng
không một bóng người, ngoài tôi với tâm tư
mệt mỏi trầm mặc, nhưng không phải là
đầu hàng v́ tôi vẫn xác tín rằng, trong cuộc
chiến ư thức hệ Quốc Cộng ngày nay, để
phù hợp với trào lưu tiến hóa của văn minh
thế giới, thế tất thắng phải là của
người Quốc Gia, chủ thuyết Cộng Sản,
và các chính quyền Cộng Sản trên thế giới đă
và đang bị xóa dần.
Cứ một người
thường xuyên gắn bó với các sinh hoạt trong
cộng đồng mà “Chối bỏ quá khứ”, rút vào
ốc đảo sống âm thầm, là một tin vui, tin
mừng chiến thắng của các cán bộ CS nằm vùng
ở hải ngoại, của đám băng đảng
Mặt Trận Phở Ḅ Việt Tân, trong thế “dành dân chiếm đất”
ở hải ngoại.
Tôi, hôm nay “Chối bỏ quá
khứ”! Trước khi
viết bài này, tôi thành khẩn xin lỗi các vị c̣n tâm
huyết, kiên cường, vẫn ghé vai chung sức,
chống đỡ những gây rối, đánh phá, chia
rẽ, các tổ chức đoàn thể ở hải
ngoại, theo chủ chương nghị quyết 36
của Cộng Sản Việt Nam. Tôi xin lỗi v́ tôi bỏ
quư vị, tôi bỏ cuộc!
“Cái Tôi” trong một bài viết,
(không phải “Tôi” Đại Danh Từ Nhân Xưng /Personal
Pronoun) là cái thấp hèn, không nên đề cập tới, v́
thường hàm ư khoe khoang thân thế. Tôi, trong bài viết
này thật tầm thường, chẳng có ǵ để
khoe khoang, nên, nếu chẳng đặng đừng trong
bài viết có tiết lộ “Cái Tôi” xin bạn đọc
thứ lỗi và miễn cho những dị nghị.
Tôi,
hôm nay chối bỏ quá khứ của tôi với các
hội: “cựu học sinh . . .”, “hội đồng
hương . . .”, “Hội Giáo chức . . .” Hội . . ., Hội . . . vân .
. . vân. Tôi chỉ xin giữ duy nhất: “Hội những người
Tị Nạn CS”, “Hội Gia Đ́nh, Vợ, Con, Cháu
(chưa có chắt)”. Lư do thật đơn giản,
với số lương hưu trí của tôi và khả
năng di chuyển không c̣n cho phép tôi sinh hoạt, chạy
ngược chạy xuôi như những năm về
trước. Hơn nữa, theo luật đào thải
của thời gian, dần dần, tôi đă không c̣n t́m
lại được những người bạn xưa,
những người đồng hương, những
bạn đồng nghiệp đă có với tôi những
kỷ niệm thời ấu thơ, thời học sinh
trung học và ngày mới bước chân vào đời, vào
nghề. Phải công nhận là những
hội đoàn dân sự thuần thúy này ít (Ít nhưng không
phải là không có) bị ảnh hưởng tranh chấp,
chia rẽ, đánh phá bởi các mưu đồ chính
trị, ít bị Cộng Sản và băng đảng
Việt Tân quấy phá.
Có một quá khứ mà tôi xót xa,
không nỡ chối bỏ nhưng, sau cùng, hôm nay tôi
quyết định chối bỏ là: ĐỜI LÍNH và
TRƯỜNG HỌC LÀM LÍNH. Tuổi lính của tôi th́ không
được bao nhiêu, cấp bậc cũng chẳng
đáng để khoe, chỉ sau năm năm làm lính, tôi
trở về đời sống dân sự v́
được biệt phái theo nhu
cầu nghề nghiệp. Nhưng, tôi thực sự đă
là một người lính, đă nếm đủ mùi
cực nhọc, buồn vui, cũng một thời giầy
saut, áo trận, lội ruộng, lội sông, qua rạch,
băng rừng khắp chiến trường miền Tây.
Tôi được quyền hănh diện là một
người lính, có đủ tư cách tham gia trong hội
đoàn quân nhân và tôi đă tham gia từ những ngày
đầu phôi thai, ngày ấy, ở thành phố San Diego này,
chỉ có duy nhất một Hội Cựu Quân Nhân.
Những ngày đầu, các cựu quân nhân đến sinh
hoạt với nhau êm ấm, thân thiện, không có chia
rẽ, không có mưu đồ đảng phái, không có CS
nằm vùng, và không có điều tệ hại hơn
cả là, có đám đầu trâu mặt ngựa băng
đảng Phở Ḅ,Việt Tân trá h́nh, xâm nhập trong các
hội đoàn để đánh phá, dành dật, chia rẽ,
để tạo uy thế cho đám thủ lănh đang
chờ được CS ban thí cho địa vị,
quyền lợi, chờ để được ḥa
hợp ḥa giải. Hôm nay, những người c̣n sinh
hoạt trong các hội đoàn quân nhân chỉ
được vài người, đếm được
trên đầu ngón tay, đó là thành quả chiến
thắng của đám đầu trâu mặt ngựa,
Cộng Sản nằm vùng và băng đảng Phở Ḅ
Việt Tân trà trộn, trá h́nh trong hàng ngũ cựu quân
nhân. Hôm nay, tôi chối bỏ quá khứ quân nhân của tôi
đă là quá trễ, so với cả ngàn cựu quân nhân
hiện đang định cư tại thành phố San
Diego này đă chối bỏ quá khứ là lính và sống
thầm lặng trước tôi. Tôi cầu chúc quư vị c̣n
chút t́nh với lính , c̣n ở lại sinh
hoạt trong các hội đoàn quân nhân, t́m lại
được h́nh ảnh và kỷ niệm hào hùng của
đời ḿnh, của một thời làm lính.
Tôi xót xa chối bỏ
TRƯỜNG HỌC LÀM LÍNH của tôi! Kể
từ ngày mai, cộng đồng sẽ không bao giờ
thấy sự hiện diện của tôi. Các ông trong
hội Thủ Đức sẽ không thấy Huynh
Đệ, Huynh trưởng này, tôi không phải là khóa 20,
21, hay 22 . . . và tôi cũng không cần biết sau tôi, khóa
1/68, 3/68, 4/69, 3/72 nghĩa là ǵ? khóa nào,
năm nào nữa! . . . Mong các vị Alpha chính
hiệu, giả hiệu vàng thau lẫn lộn, đang nháo
nhào trộn gạo với cát tại
Dĩ nhiên, tôi
là một “Cư An Tư Nguy”, bị
động viên nên có hơi ngập ngừng mỗi khi
phải đứng chung với các bạn đọc câu:
“Xếp bút nghiên theo việc đao cung”. Ai đă ăn cơm nhà bàn 9 tháng trong trường
Bộ Binh Thủ Đức đều có cùng những
kỷ niệm đậm nét và khó quên. Riêng
tôi, những ngày đầu tiên học làm lính, tôi nhớ
như mới ngày hôm qua. Nhớ những tuần
huấn nhục ở giai đoạn một, đầu
gật gù với cái nón sắt nặng nề, giầy saut
mang chưa quen c̣n khó chịu, lê lết, cà nhắc trên đồi
Tăng Nhơn Phú. Nhớ buổi sáng sớm tập
họp, những ngày gần tết lạnh co ro, nhưng
rồi buổi trưa nắng gắt, nóng bức, áo lính
c̣n rộng lùng thùng chưa sửa nhơ nhớp,
ướt đẫm mồ hôi, mùi mồ hôi nồng
nặc của ḿnh của đồng đội, đó là “mùi lính đầu đời”
khó quên! Nhớ mấy phút nghỉ tập ngắn ngủi
mua ăn vội vàng nắm xôi, gói
kẹo của “đội quân bán hàng rong” là các bà vợ lính
trong khu gia binh. Nhớ bữa ăn ngoài
băi tập, tanh mùi cá mối, có tiếng khua cà-mèng lính
lẻng xẻng. Nhớ nhất vẫn là cái cảm giác
bồi hồi xúc động khi lần đầu nhận
được lá thư của vợ
gửi vào, chữ viết ngoài phong b́ năn nót tô
đậm địa chỉ . . . KBC 4100 và câu mở
đầu: Khổ lắm phải không? Chịu
được không anh? . . . Qua đến gian
đoạn 2, đă tàm tạm thành lính, quân phục sửa
gọn gàng, nón béret tím than, bảng tên chữ vàng trên
nền đen . . . đi đứng đă mạnh dạn
hiên ngang, đă biết đường trốn sang khu gia
binh, ra Chợ Nhỏ ăn cháo, ăn chè, biết kư sổ
nợ và biết lỗ chui rào
để “anh về với em”, về với vợ
rồi ra sao cũng đành . . . để rồi, ngày
chủ nhật lại nhớ vợ, nhớ Sài G̣n mà
phải nằm trong pḥng
tắm hơi, ẩm ướt có khai mùi nước
đái của pḥng giam F301! Tôi nhớ người bạn
lính đầu đời, (Chú em) tên Khoa, mới vừa 18
tuổi, nằm giường trên tôi, nhà ở Nha Trang, chú khóc sướt
mướt hàng đêm ở giai đoạn một v́ đă
lỡ dại vào đây, chú thi rớt tú tài một hai
năm rồi t́nh nguyện đi lính, ngày đầu tiên chú
lính trẻ con này c̣n ngập ngừng gọi tôi bằng chú:
- “Cháu học hết nổi rối chú ơi!”. Chú em Khoa
đúng là mồ côi không ai thăm hỏi trong suốt 9 tháng
quân trường, những lần đi phép đầu tiên
chủ bỡ ngỡ, xa lạ với Sài G̣n, thương
chú tôi phải đưa về nhà với gia đ́nh tôi . . .
Sau này chú ra TQLC không biết bây giờ ở đâu, hay là
đă t́m về nương náu trên Trung Nghĩa Đài ??. Kỷ niệm th́ nhiều lắm,
làm sao kể hết, làm sao chối bỏ được
! ! !
Đó là những kỷ niệm
“Cư An Tư Nguy” của quá khứ, chuyện bây giờ
ở đây, ở thành phố San Diego
này, cả ngàn Alpha lặn đâu cả rồi? Quân Trường Thủ Đức là quân
trường đào tạo hầu hết các sĩ quan
của QLVNCH. Cho đến ngày 30 tháng tư 75, sĩ
quan xuất thân từ Thủ Đức có đầy
đủ cấp bực, địa vị, bằng
cấp, cao thấp cách biệt nhau, từ Sao đến cái
Quai Chảo chuẩn úy mới ra ḷ, từ Tiến sĩ,
Kỹ Sư, Luật Sư, Giáo Sư, Sinh Viên, đến
trọc đầu chỉ có chứng chỉ đệ
nhị, hoặc văn bằng trung học đệ
nhất cấp. Quư vị
trưởng thượng, cấp bậc cao, các vị
Alpha có học thức bằng cấp uyên thâm, các vị
trốn ở đâu? Sao không ra gánh vác d́u dắt các Alpha. Để một đám lau nhau, Alpha thật,
Alpha giả, CS nằm vùng, băng đảng Phở Ḅ
lẫn lộn, trà trộn, quậy nát cái hội “Trường
Dậy Làm Lính” của đời tôi, để hôm nay,
tôi xin lỗi quư vị, tôi phải chối bỏ quá
khứ “Cư An Tư Nguy” này!
Phải nói, hội “CSVSQ Thủ Đức” là hội
dễ bị CS và băng đảng Phở Ḅ Việt Tân
xâm nhập và lèo lái nhất. Cả chục ngàn
SVSQ nhập học một năm, ra vào trong ṿng mấy
tháng, rồi bay đi bốn phương trời, không ai
biết ai, th́ làm sao ai có thể đối chất,
nhận diện được ai, một khi Cộng
Sản nằm vùng và băng đảng Phở Ḅ cố
t́nh xâm nhập, chiếm lănh các chức vụ, từ
hội trưởng trở xuống để lèo lái
hoạt động của hội theo chỉ thị
của đảng, của những tên thủ lănh núp trong
bóng tối. Hội chỉ mới được thành
lập vài năm nay, mới chỉ đến đời ông hội trưởng thứ hai, ông
Đặng Văn Trí mà cấp bực, lư lịch, học
lực, xuất xứ của ông cũng mờ mờ
ảo ảo !! . . . Theo dơi đường đi
nước bước, phe phái giao dịch, cách thức sinh
hoạt của hội hiện nay là có thể đoán
được “Nằm Vùng và Phở Ḅ” đă nắm
trọn cái hội “CSVSQ Thủ Đức” này rồi!
Ngay từ ngày mới thành lập, hội
đă có những liên hệ mật thiết với ông
trưởng cơ sở Nguyễn Văn Lộc và đài
Tiếng Nước Tôi của băng đảng Mặt
Trận Phở Ḅ, điều này là nguyên nhân chính tại sao
đa số các Alpha có tŕnh độ, có học thức có
cấp bực cao đă lánh xa, không đến với
hội. Không biết phe
nhóm, đảng phái hay bàn tay bí mật
nào đă núp phía sau, trợ giúp, gầy dựng lên hội và
“maneuvre” để nặn ra các ông hội trưởng khi
mà lư lịch, văn hóa, xuất xứ không ai biết rơ.
Không ai trả lời được những câu hỏi
về cả hai ông hội trưởng, cựu cũng
như đương nhiệm: HO? Vượt
Biên? Tù Cải Tạo? Tù H́nh Sự? Sĩ
Quan? Hạ Sĩ Quan? Thủ
Đức? Đồng Đế? Quốc? Cộng? Cách Mạng 30? Câu trả lời chỉ có
thể dựa vào kiến thức xă giao khi tiếp xúc,
hoặc nh́n vào đời sống hàng ngày vô công rỗi
nghề, lang thang tụ họp ngoài quán và nh́n thấy
những vết xâm trên cánh tay, khó kiếm được người
Sĩ quan QLVNCH học thức, đứng đắn mà có
xâm tay xâm ḿnh! Ngay từ những năm tháng đầu sau
ngay thành lập, hội đă mang tai tiếng về
nhậu nhẹt, say sưa, đánh lộn, chửi lộn
ngoài công cộng mà có lúc dân
nhậu San Diego đă phải đặt tên hội là “hội ve chai”. Mấy năm qua, tôi
chỉ dám thập tḥ, chờ xem có vị nào có tên tuổi,
có cấp bực, có kiến thức, có uy tín và đáng kính
trọng ra sinh hoạt để tôi ra sinh hoạt,
nhưng, chờ măi chẳng thấy ai! chỉ
thấy mấy chú nhỏ, Alpha thật, Alpha giả,
đầu trâu mặt ngựa lẫn lộn. Nhân sự
chưa đếm đầy năm ngón của một bàn
tay, năm này qua năm khác, quanh quẩn cũng chỉ
thấy Đặng
văn Trí, Bùi Ngọc
Hỷ, Khiếu như Long,
Phan Anh Dũng, loáng
thoáng thấy có ông “Cổ Cánh Phao Câu” là bậc lăo thành và
cấp bực cao nhất trong đám. Không rơ ai đặt
biệt danh cho ông mà nghe đến là đă biết, ông
thuộc băng “Chai Lọ”.
Hôm nay nhân tiện
quyết định nghỉ hưu, “Chối Bỏ Quá
Khứ” để từ giă các hội đoàn. Tôi xin
lỗi phải gửi lời tuyên dương công trạng
đến các vị đang lèo lái hội “CSVSQ Thủ
Đức
- Các vị đang
chất chai lọ, đổ rượu, vác AK, đổ
Phở Ḅ lên phù hiệu “Cư An Tư Nguy”, lên Đồi
Tăng Nhơn Phú, lên Trung Nghĩa Đài.
Tôi xin lỗi
cả ngàn Alpha thầm lặng, đang định cư
tại thành phố
Bùi Văn Quư